HƯƠNG TÍM
Thấp thoáng dòng trôi thời tím dại
Mà tình mang mểnh mãi nguồn thơ
Trong tim luôn giữ màu hoa tím
Mặc cả thời gian có đợi chờ
Đi về trên lối nhỏ hoang hồng
Hoa tím im lìm thắm thiết mong
Ở tận sâu hồn hoa tím nói
Dịu dàng hương tỏa ngát tầng không
Ai chẳng vô tư thuở lắm trò
Đùa vui cánh bướm lượn ngây thơ
Chao nghiêng trong những vườn hoa tím
Đuổi cánh chuồn kim giận vu vơ !
Giã từ trường lớp để xa rời
Đây dòng bút kí giữ nguyên lời
Mực tím vào thơ nhòe nhoẹt tím
Vẩy tím lên chan cả nắng trời
Tím đến vô bờ trong cõi thẳm
Mà hồn yêu tím suối lung linh
Muôn thu êm ả hồn sương tím
Buộc sắc màu thu với nghĩa tình
Nhẹ nhẹ thời gian đã kéo tơ
Mây buông ngàn tím thả vào thơ
Sóng tím hoàng hôn theo gió lướt
Đưa về hương tím chảy từ mơ !
Thẩm Thy Phượng