MƯA RỪNG
(Nhớ kỷ niệm một thời Trường sơn)
Mưa rừng ngày ấy em ơi,
Rơi nghiêng vách nứa, trắng trời chiều hôm.
Củi khô trong bếp chẳng còn,
Em đi gùi gạo, đầu hôm chưa về.
Nước dồn đầy ứ dòng khe,
Củi trôi như thể kết bè trên sông.
Loay hoay lán chật người đông,
Ba lô đành phải xếp chồng ba lô.
Đội mưa, như kẻ mơ hồ,
Tôi đi kiếm chút củi khô ven rừng.
Trời thương-có lẽ không chừng,
Măng tươi, mộc nhĩ nấm hương lại nhiều.
Chợt tôi nghe tiếng em kêu,
Ven sông rất lạ- có điều chi đây.
Thì ra cạnh suối nước đầy,
Tay em bắt cá loay hoay vụng về.
Thương em cô gái nhà quê,
Trên lưng gùi gạo, nẻo về đường trơn.
Biết rằng củi đuốc chẳng còn,
Tôi gom mấy bó, ôm luôn trở về.
Mưa rừng dài cứ lê thê,
Mừng thay lán trại bốn bề lửa reo.
./.
Lê Hải Châu