Đừng khóc! Em ơi đừng khóc nữa
Lệ buồn đọng lại ướt vành mi
Cho đêm lạnh lẽo thêm sầu thảm
Oằn oại tâm hồn một bước đi
Hãy mở linh hồn, quăng trái đắng
Trở về cõi mộng, thắm vầng trăng
Dưới khung trời ấy bao êm ả
Có gió đong đưa rải sắc vàng
Khăn tay anh nhẹ lau dòng lệ
Để xoá giọt sầu đọng mắt em
Lặng lẽ thuyền đi, bao sóng gợn
Xá gì mây phủ, với mờ đêm
Sáng sớm vầng đông rực sáng đường
Đêm dài còn đó mảnh trăng thương
Dầu bao u ám mờ mây phủ
Một thoáng mà thôi chẳng lụỵ thường
Thì thôi! Hãy dứt nỗi sầu vương!