GIẤC MỘNG LUÂN LƯUĐêm qua nằm mộng bay lên
Thành con bướm trắng mượt nền xiêm y
Phấn nhung no tuổi xuân thì
Quanh vườn bóng nắng nhu mì tuổi thơ
Thơ hiền đâu khác nai tơ
Cỏ non nhung trải ngẩn ngơ mắt lành
Ngọt ngào trái chính treo cành
Vườn sương mỏng mảnh con oanh hót tràn
Dấu chân lưu lạc địa đàng
Linh hồn phấp phới như ngàn đóa hoa
Đính thêm nếp lá rườm rà
Hoa vườn lối mộng hương xa ngó về
Giấc nồng giăng mắc cung mê
Ngàn xưa lưu luyến bay về ngàn sau
Gió lung lay cội hồ đào
Màu hoa thiết thạch ánh sao ảnh hình
Dốc nghiêng đưa bước phiêu linh
Mạch ngây suối chảy gập gềnh vóc mây
Hồn vơi nước lại đong đầy
Mang theo tất cả tình nầy qua mơ
Tay đưa hứng ánh trăng mờ
Khói lam tan biến sông thơ chảy tràn
Say vào hồ mị thênh thang
Giấc hồng thi sỹ kéo dài trăm năm !
(Thơ kỷ niệm...)
Thẩm Thy Phượng