Quê em Nhuận Đức Củ Chi
Năm em tám tuổi cha đi bưng biền
Nhà nghèo túng không tiền nộp thuế
Mẹ đưa em gán thế nhà giàu
Sớm chiều cắt cỏ chăn trâu
Ngày qua tháng lại dãi dầu nắng mưa
Rồi một sớm tin đưa sét đánh
Cha hy sinh trong đợt chống càn
Mẹ bị giặc bắt đi đày
Đưa ra Côn Đảo tháng ngày biệt tăm
Quê em giặc Mỹ đóng đồn
Ruộng vườn nhà cửa đạn bom xới cào
Mười một tuổi xin vào du kích
Các anh chê con nít không cho
Trở về giả cách chăn bò
Làm quen lính Mỹ thăm dò điều tra
Một đêm trời tối trăng tà
Đi vào đồn địch gở ba quả mìn
Giữa lúc ấy nghe tin đau xót
Anh hy sinh trong đợt chống càn
Mẹ ngoài Côn Đảo xa xăm
Giặc giết vùi xác dưới hàng phi lao
Nhưng em có đồng bào che chở
Truyền cho em nhịp thở, niềm tin
Em là trinh sát giao liên
Đôi chân thoăn thoắt khắp miền chiến khu
Trận đánh, Mỹ hành quân lùng sục
Chúng đi đường hàng chục xe tăng
Em gài trái đạn giữa đàng
Nổ “ầm” một tiếng cháy tan chiếc đầu.
Bọn còn lại đua nhau tháo chạy
Bỏ sáu thằng Mỹ cháy tiêu tan
Dạt dào tình cảm chứa chan
Bà con cô bác đón em vào lòng
Thương em : chú giải phóng quân
Mới mười hai tuổi chiến công lẫy lừng.