Trang thơ ngụ ngôn Phạm Bá Chiểu1
SƯ TỬ VÀ GÀ TRỐNG
Phạm Bá Chiểu
Giữa rừng xanh cùng nhau sống muôn loài
Có gà trống gọi mặt trời thức giấc
Có mãnh sư oai hùng vung nanh vuốt
Có một ngày cùng uống nước suối trong
Chú mãnh sư từ lâu khuấy dậy lòng
Món gà nướng muối tiêu chanh thơm ngậy
Gặp gà trống, lửa mắt chàng nhấp nháy:
- Gà trống yêu, đừng sợ, hãy dừng chân
Đã từ lâu, ta ngưỡng mộ vô ngần
Tiếng ngươi gáy mỗi bình minh tỉnh giấc
Ôi tiếng gáy hay hơn ngàn bản nhạc
Của suối reo, thác đổ, lá hòa ca…
Hãy gáy lên tiếng ngà ngọc, ngân nga
Hãy nhắm mắt tập trung toàn tinh lực
Hãy gáy lên cho núi rừng bừng thức
Gà trống nghe lòng sung sướng vô biên
Chàng gáy vang với cặp mắt nhắm nghiền
Nào hay biết sư tử vồ như xiếc
- Ha, ha, ha, thật quả là đáng kiếp
Cho kẻ nào ưa xu nịnh ngọt ngon
Nhanh trí khôn giữa giây phút sống còn
Gà vắt vẻo trong veo lời đường mật
- Đã từ lâu em say lòng ngây ngất
Tiếng ngài gầm lấp lánh ánh oai linh
Hỡi mãnh sư chúa tể núi rừng xinh
Hãy cho em một đặc ân lần cuối
Trước khi chết nghe lời ngài rung dội
Báo muôn loài, gà sung sướng ra đi
Sư tử nghe, mắt tít cười hi hi
Gầm khản giọng, âm bổng trầm vang vọng
- Tung người cao rồi hãy gầm mới giống
Tiếng quân vương mãnh lực giục ngàn quân
Sư tử nghe ưỡn cao ngực tung chân
Mắt nhắm tít gầm lên lời dũng mãnh
Nhưng mở mắt, gà trên cành đỏng đảnh
Gáy vắt mình tuyệt khúc khải hoàn ca
Tiếng gáy vang bài học dạy chúng ta
Hãy cảnh giác kế kẻ thù tâng bốc
Lấy kế địch làm kế mình mới độc
Với kẻ thù hãy tỉnh táo, khôn ngoan!
2
HAI CON ẾCH
Phạm Bá Chiểu
Đàn ếch đông đi qua một cánh rừng
Bỗng hai con bất ngờ rơi xuống hố
Chúng quyết sống, nhảy điên cuồng hoảng sợ
Bung hết mình, rơi xuống lại bật lên
Đàn ếch đua reo to những lời khuyên
Đừng nhảy nữa đằng nào rồi cũng chết
Hố sâu lắm nhảy làm gì cho mệt
Chết chắc rồi, hãy dưỡng sức nghỉ ngơi
Có một con nản chí lớn, nghe lời
Rơi xuống chết trong mệt nhoài, tuyệt vọng
Con còn lại vẫn vươn tìm sự sống
Bật mình lên, mỗi lúc một cao thêm
Đàn ếch đông ùa cất tiếng hét lên
- Đừng nhảy nữa, bạn ơi thôi đừng nhảy
Nhưng như bỏ ngoài tai mình tất thảy
Cú cuối cùng ếch bay vút không trung
Thoát tử thần, trong nỗ lực đến cùng
Kỳ lạ thật, nhưng còn hơn kỳ lạ
Ếch thoát chết cúi rạp mình cảm tạ
Thoát chết nhờ đàn cổ vũ, động viên
- Nhưng chúng tôi khuyên bạn đừng nhảy lên?
- Tôi nghễnh ngãng tưởng đó lời cổ vũ
Nên quyết nhảy trong tự hào thích thú
Chết thế nào khi có bạn ở bên
Lúc khốn cùng quý lắm lời động viên
Cho sức mạnh bung mình băng gian khó
Lời tiêu cực chẳng khác nào độc tố
Cướp của người cả hy vọng, niềm tin
3
ĐẠI BÀNG VÀ HỌA MI
Phạm Bá Chiểu
Gã đại bàng chúa tể của không trung
Ngày hội chim, chàng vươn mình kiêu hãnh
- Hận đời thế chẳng chim nào đủ mạnh
Thi cùng ta bay chinh phục độ cao
Mọi loài chim khép nép cúi nhìn nhau
Đều thần phục kẻ mạnh dù khoác lác
Riêng họa mi tưởng chỉ say ca hát
Bỗng xung phong quyết đấu với đại bàng
Muôn loài chim đều kinh ngạc, ngỡ ngàng
Đại bàng quát- Hãy đừng đùa như thế
Sức mạnh nào, trong thân hình nhỏ bé
-Không, tôi bay cùng với trí thông minh
Đại bàng bay như tên bắn lao mình
Quay xuống diễu- Họa mi đâu rồi nhỉ?
-Tôi trên anh giữa muôn tầng không khí!
Gã đại bàng lại vun vút lao lên
- Ta bây giờ ắt hẳn ở tầng trên
- Không tôi vẫn bay trên ngài xa lắm
Đại bàng lao dẫu rã rời đôi cánh
Nhưng than ôi, đã muộn quá mất rồi
Kiệt tàn hơi, đại bàng buông cánh rơi
Vừa tiếp đất đã tan tành thân xác
Muôn ngàn chim dõi cuộc thi ngơ ngác
Họa mi bay rời lưng lớn đại bàng
Hỡi những ai mạnh mẽ chớ ngang tàng
Bởi trí khôn mới điều quan trọng nhất
Hãy cất kỹ điều răn không thể mất
Ta cao rồi, ắt có kẻ cao hơn!
4
SỨC MẠNH TÌNH MẪU TỬ
Phạm Bá Chiểu
Thảm cỏ xanh, dòng suối uốn quanh quanh
Nơi trâu rừng tìm về đây gặm cỏ
Nơi sư tử đến tìm mồi béo bở
Món thịt trâu ngon ngậy đến tuyệt vời
Gặp mãnh sư, trâu rừng chạy tơi bời
Sư tử thích, vồ đâu là được đấy
Cho đến ngày có một nàng trâu cái
Dạy đàn trâu một bài học để đời
Thấy mãnh sư, nàng vốn chạy một hơi
Sinh xong nghé, nàng vô cùng khác lạ
Sư tử đến khi cả đàn tơi tả
Lòng yêu con, nàng trâu mẹ quyết liều
Sư tử lừa, định vồ chú nghé yêu
Trâu mẹ hướng đầu mình ra phía trước
Lao như chớp, cặp sừng bung quất ngược
Như trời va, hất sư tử lên không
Sư tử đau, tức giận đến điên cuồng
Tránh sừng nhọn từ phía sau vồ tới
Cú đá hậu liên hoàn trâu cái dội
Sư tử lăn chổng bốn vó không trung
Đàn trâu dừng xem cuộc chiến thư hùng
Mới vỡ lẽ sư tử nào quá mạnh
Đàn quay lại cả rừng sừng đen nhánh
Hất tung mình sư tử giữa vòng quây
Sư tử đau mở đường máu thoát vây
Bỏ biệt xứ chẳng bao giờ dám lại
Cả đàn trâu sống yên bình, êm ái
Và bầy đàn cứ thế mãi sinh sôi
Ai dũng cảm chỉ chết một lần thôi
Nhưng hèn nhát có đến hai lần chết
Bung mình hết cùng bầy đàn đoàn kết
Sẽ đánh bay tất cả mọi quân thù!
5
HAI QUẢ TRỨNG ĐẠI BÀNG
Phạm Bá Chiểu
Ổ đại bàng trên ngọn núi vời cao
Trận động đất, núi rừng như tàn rụi
Hai quả trứng lăn về hai phía núi
Đều may thay vào hai ổ trứng gà
Hai mẹ gà, hai phía núi cách xa
Đều tốt bụng ấp luôn hai trứng lạ
Ngày trứng nở gà đại bàng đẹp quá
Cùng đàn anh theo bước mẹ kiếm mồi
Nhưng cả hai đều luôn hướng bầu trời
Như nơi ấy mãnh lực nào hấp dẫn
Như giục giã niềm khát khao tung cánh
Vỗ oai hùng bay dạt cả trời mây
Cho đến ngày thấy cánh đại bàng bay
Chúng ngưỡng mộ, lòng say mê ngây ngất
Cả khi ngủ vẫn giật mình tỉnh giấc
Bởi giấc mơ chinh phục khoảng trời xanh
Chúng đem mơ nói với những gà anh
Gà cười lớn- Đừng hão huyền mơ mộng
Đã là gà, yên lòng đừng manh động
Bay lên cao hiểm họa sẽ cao vời
Có một con đã ngoan ngoãn nghe lời
Dẫu bao lần nói về điều khao khát
Nhưng hy vọng trong chàng dần một tắt
Chuyên tìm giun và chết một kiếp gà
Gà đại bàng bên kia núi khác xa
Lòng quyết biến giấc mơ thành sự thật
Ngày lại ngày vẫn say mê luyện tập
Bay, lại bay, bay cao nữa, cao dần…
Rồi một ngày chàng bay vút không gian
Say đắm ngắm cảnh núi rừng, biển cả
Tự khám phá biết bao điều mới lạ
Chuyện quá hay làm bài học răn đời
Khi sinh ra bạn nguyên bản tuyệt vời
Hãy đừng sống như bản sao người khác
Hãy đừng để hoài bão mình đi lạc
Hãy vững tin bạn là một đại bàng!
6
GÀ TRỐNG VÀ CÁO
Phạm Bá Chiểu
Chàng gà trống rừng rực đỏ chiếc mào
Cùng đàn vợ sống yên bình êm ả
Bỗng ngày kia có một tên cáo lạ
Suốt ngày đêm rình bắt vợ con chàng
Nhưng có điều kỳ lạ đến ngỡ ngàng
Thấy gà trống, cáo kinh hồn, bạt vía
Tò mò quá về điều kỳ quặc thế
Nên đánh liều, gà hỏi cáo vì sao
-Bác cáo ơi, đừng sợ đứng lại nào
Bác làm ơn nói cho tôi được biết
Vợ con tôi, bác vồ không thương tiếc
Nhưng thấy tôi, bác trốn chạy kinh hoàng?
Quá nhiều lần, như thấy gà thật lòng
Cáo đỡ sợ, ngập ngừng trong hơi thở
- Bác nói đúng, bác chẳng gì đáng sợ
Nhưng tôi kinh đốm lửa bác đội đầu
- Đừng ngu ngơ, nào phải đốm lửa đâu
Là cục thịt như nhuộm màu lửa dậy
Nếu không tin, bác sờ đây sẽ thấy
Đấy chỉ là khối thịt đỏ nhỏ xinh
Quá nhiều lần, như thấy gà thật tình
Cáo đánh bạo sờ chiếc mào đỏ lửa
-Ừ thịt nhỉ? Thế mà ta cứ sợ!
Vật ngay gà làm một bữa no say
Chuyện đau lòng cho ta lắm điều hay
Có chân thật hãy tỏ cùng đồng loại
Nhưng sở đoản chớ bao giờ lại dại
Trải lòng ta với những kẻ tử thù
7
BA CHÀNG HỌA SĨ
Phạm Bá Chiểu
Có quân vương ngự đất nước tuyệt vời
Người dũng mãnh đánh tan bầy xâm lược
Mọi trận đánh Người luôn luôn tiến trước
Dẫu thân mình mù một mắt, thọt chân
Người chỉ mong một ước nguyện cùng dân
Lưu dấu tích về một thời kiêu hãnh
Một chân dung vị quân vương dũng mãnh
Hiến dâng mình vì Tổ quốc mùa xuân
Chọn ba chàng họa sĩ vẽ chân dung
Chàng thứ nhất vẽ quân vương hai mắt
Hai chân dẫm lên xác thù ngập đất
Nhưng vua chê chẳng thực tế chút nào
Chàng thứ hai vẽ đúng đến nhường bao
Vị quân vương thọt chân cùng chột mắt
Thân hùng dũng vung lưỡi gươm sáng quăc
Nhưng vua chê chẳng nghệ thuật chút nào
Chàng thứ ba vẽ bức tranh đỉnh cao
Trên lưng ngựa chân thọt Người giấu hẳn
Nheo mắt chột dương cung tên ngắm bắn
Đầy oai phong trong cuộc chiến thư hùng
Ở phía sau quân đội tiến trập trùng
Ngay phía trước bầy thù đua dẫm xác
Vua cười lớn tranh để đời tuyệt tác
Quả xứng danh một họa sĩ thiên tài
Ban cho chàng bao vàng bạc, đất đai
Cùng vinh danh- Nghệ thuật vì Tổ quốc
Vẽ quân vương oai hùng luôn phía trước
Đại đoàn quân đoàn kết tiến theo Người
Truyện cho ta một bài học tuyệt vời
Ở trên đời chẳng việc nào quá dễ
Phải động não vận trăm mưu, ngàn kế
Mới trở thành hiền sĩ trước minh quân
8
BẢN TÌNH CA THIÊN NGA
Phạm Bá Chiểu
Đàn thiên nga bay mải miết phương nam
Từng đôi một bên nhau luôn sát cánh
Ôi vẻ đẹp chẳng thể gì dám sánh
Bởi tình yêu, lòng chung thủy vô biên
Một ngày kia có một con trúng tên
Chim bạn đời tách đàn chim ở lại
Nâng đỡ cánh hạ bạn mình êm ái
Rút mũi tên và chăm sóc vết thương
Nếu thiên nga trút hơi thở cuối cùng
Chim bạn đời luôn luôn canh bên xác
Cât tiếng khóc đến tận cùng thảm khốc
Dạt mây trời, vang vọng khắp không gian
Con thiên nga không thiết uống, thiết ăn
Cứ kêu khóc trong nỗi niềm oan ức
Tiếng thảm thiết như vỡ toang lồng ngực
Tim tan tành thành muôn giọt âm thanh
Tiếng chim kêu bay vút tận trời xanh
Vạn vật lặng nghe lời ca thảm thiết
Đến kiệt sức con thiên nga gục chết
Cánh choàng lên ấp ủ xác bạn đời
Bản tình ca thiên nga đẹp tuyệt vời
Vắt sự sống hát bài ca chung thủy
Bản nhạc nào trên đời hay đến thế
Bởi hát bằng sự sống hiến tình yêu
Bản tình ca dạy ta biêt bao điều
Một cái chết cho tình yêu bất tử
Một tiếng khóc viết nên thiên tình sử
Sống cùng nhau và biết chết bên nhau
9
HỌA MI VÀ BÔNG HỒNG TRẮNG
Phạm Bá Chiểu
Ngày xưa xửa họa mi yêu hồng trắng
Ngỏ lời yêu tiếng hót động đất trời
Hồng trắng hứa khi thân thành rực đỏ
Sẽ yêu chim bằng tất cả cuộc đời
Nhưng họa mi tim cồn cào giục giã
Bởi tình yêu nào biết đến đợi chờ
Chàng lao thẳng vào chiếc gai nhọn nhất
Phun máu mình nhuộm đỏ đóa hồng mơ
Phút hồng đỏ nhận lời yêu tuyệt mỹ
Chim hót vang tình khúc cuối diễm kiều:
“Yêu là biết hiến tình yêu sự sống”
Rồi nhẹ nhàng gục xác phủ tình yêu
Để từ đó màu hoa hồng rực lửa
Hiến tình yêu bao hương sắc tuyệt trần
Và tiếng hót họa mi kỳ diệu ấy
Mãi trong ngần tình khúc vượt thời gian
10
BỐN NGỌN NẾN
Phạm Bá Chiểu
Chuyện xưa kể cô gái nghèo tốt bụng
Bụt hiện cho bốn ngọn nến cháy bùng
Bốn ngọn nến cùng đua nhau tỏa sáng
Nhưng chẳng hề có được tiếng nói chung
Ngọn Giàu Có luôn vươn mình kiêu hãnh
Chỉ có ta mới giúp được cho đời
Ngọn Danh Vọng cũng bung mình sóng sánh
Chỉ có ta mới thực sự hơn người
Ngọn Xinh Đẹp chẳng bao giờ im ắng
Chỉ có ta mới tuyệt đỉnh vinh quang
Ngọn thứ tư thu mình trong thinh lặng
Tháng ngày trôi, chỉ tỏa ánh dịu dàng
Bỗng cơn bão ở đâu ầm ập đến
Thổi tắt luôn ba ngọn nến đứng đầu
Cô gái khóc- Ta đâu còn Xinh Đẹp
Danh Vọng ơi, Giàu Có cũng còn đâu
Lúc bấy giờ ngọn thứ tư lên tiếng
Hãy vui lên, cô chủ nhỏ yêu kiều
Thắp họ lại từ lửa tình bất diệt
Đơn giản vì tôi ngọn nến Tình Yêu
Dẫu lấp lánh ánh hào quang giàu có
Nhớ tình yêu cứu chuộc được bao điều
Dẫu xinh đẹp ngự đỉnh cao danh vọng
Hãy cháy mình lửa bất tử tình yêu
11
BÀI HỌC TỪ KIẾN (ngụ ngôn vui)
Phạm Bá Chiểu
Kiến là người thầy giáo
Dạy bài học tuyệt vời
Hơn bao điều rao giảng
Mọi giáo sư trên đời
Ôi hai bài học ấy
Sao hay đến không ngờ:
Lao động không mệt mỏi;
Tích lương thực phòng cơ
Nên các chàng trai trẻ
Luôn thuộc bài học này
Yêu không hề ngưng nghỉ
Người yêu tích trữ đầy!
12
NGỰA VÀ TRÂU
Phạm Bá Chiểu
Ngựa và trâu cùng chung một mái chuồng
Cùng tàu cỏ, cùng chia chung máng nước
Ngựa kiêu hãnh luôn tung bờm óng mượt
Diễu nhìn trâu thân bùn đất lọ lem
Một ngày kia ngựa nói- Này trâu đen
Mày muốn sướng thì hãy đừng ngu quá
Sao cam chịu suốt ngày cày vất vả
Mày ì ra, chủ làm được gì mày
Này đồ ngu, hãy nhìn vào ta đây
Chỉ có kéo những cỗ xe đẹp đẽ
Đi trên đường phẳng lỳ êm ái thế
Mày đấu tranh, chủ sẽ ắt nghe mày
Trâu nghe lời, cương quyết chẳng chịu cày
Dù roi vọt hằn lưng sâu đau rát
Chủ nghĩ bụng- con trâu này quá đát
Xẻ thịt luôn đem bán chợ miền quê
Kịp vụ cày, chủ đặt ách ngựa kia
Ngựa khuất phục trước đòn roi tàn độc
Thân công tử, chẳng quen cày khó nhọc
Một ngày kia ngựa gục chết giữa đồng
Chuyện dạy ta hãy suy nghĩ cho cùng
Chớ nghe kẻ luôn hợm mình sách động;
Còn khuyên ai, hãy nhìn xa trông rộng
Thiệt người rồi lại hại đến chính ta
13
LINH DƯƠNG VÀ SƯ TỬ
Phạm Bá Chiểu
Rừng châu Phi mỗi sớm bình minh lên
Con linh dương mục tiêu đầu đã đặt
Phải chạy nhanh hơn sử tử nhanh nhất
Mới mong sao được sống sót trên đời
Rừng châu Phi khi hừng ánh ban mai
Con sư tử mục tiêu đầu đã đặt
Phải chạy nhanh hơn sơn dương chậm nhất
Mới mong sao khỏi chết gục trên đường
Dù chúng ta sư tử hay sơn dương
Mỗi sớm mai mục tiêu là gắng sức
Chạy nhanh nhất với tận cùng nỗ lực
Mới mong điều tốt nhất đến cùng ta
14
SAI CHỖ
Phạm Bá Chiểu
Lạc đà con: -Sao lông mi ta dày?
Lạc đà mẹ: -Trên dặm ngàn sa mạc
Lông mi dày để chắn che bão cát
Giữ mắt ta nhằm đúng hướng không sai
Lạc đà con: -Sao chân ta phải dài?
Lạc đà mẹ: -Trên dặm dài sa mạc
Chân phải dài để nhanh qua bão cát
Tiến nhanh hơn và đi xa hơn
Lạc đà con: -Sao có bướu trên lưng?
Lạc đà mẹ: -Trên dặm dài sa mạc
Để tiến tới, chẳng lo gì chết khát
Bướu phải to dự trữ nước dặm trường
Lạc đà con: nhưng sao lại bất thường
Nòi chinh phục bao dăm đường sa mạc
Miền bát ngát hát hùng ca bão cát
Hà cớ gì nơi sở thú chôn chân?
15
THIÊN LÝ MÃ
Phạm Bá Chiểu
Có chú thiên lý mã
Dáng tuấn tú uy nghi
Sức khoẻ hàng vô địch
Chạy nhanh chẳng ai bì
Thợ săn muốn kết bạn
Ta không là ngựa săn
Nông phu muốn kết bạn
Ta không là thứ dân
Thương gia muốn kết bạn
-Ta không phải ngựa thồ!
Nhà giàu muốn kết bạn
-Ta chỉ xứng cùng vua!
Tháng ngày trôi…Vua đến
-Tâu bệ hạ, chính thần
Chính danh thiên lý mã
Chiến mã bệ hạ cần
Vua thử qua vài dặm
Mới tiếc ngẩn, tiếc ngơ:
-Ngươi già, lại lười luyện
Chỉ suốt ngày mộng mơ
Cuộc đời quá ngắn ngủi
Mà cơ hội thoáng qua
Bạc đầu trong chớp mắt
Cơ hội đà bay xa
ĐẠI BÀNG DẠY CON
Phạm Bá Chiểu
Trong loài chim dũng mãnh nhất đại bàng
Chẳng thể có loài chim nào dám sánh
Loài mãnh điểu bung oai hùng sức mạnh
Nhưng tuyệt vời cách chim mẹ dạy con
Đại bàng mẹ cắp chập chững chim non
Thả rơi giữa không trung lồng lộng gió
Chú chim con vẫy vùng đôi cánh nhỏ
Vì sống còn, chim phải gắng bay lên
Nếu mệt rồi chim không thể bay thêm
Chim non rớt giữa trời đầy nắng gió
Chim mẹ lao vớt chim con về tổ
Nghỉ ngày sau lại tiếp tục học bay
Cứ học bay như thế trong bao ngày
Khi chim con vững cánh tung cùng gió
Chim mẹ bay để con mình lại tổ
Mặc chim con lo cuộc sống từ đây
Bậc mẹ cha, dạy con theo cách này
Hay dạy con theo kiểu gà công nghiệp
Gà cần gì sẵn lòng cung cấp hết
Quẳng ra vườn không biết bới đất ăn?
Bậc thầy cô dạy theo cách đại bàng
Hay vẫn dạy theo hướng gà công nghiệp
Chẳng sáng tạo, lời thầy cô thuộc hết
Lúc ra trường chỉ giỏi việc làm thuê?
17
HAI CHÚ CHUỘT
Phạm Bá Chiểu
Hai chú chuột cùng vào một cửa hàng
Chuyên bán sữa, mùi sữa thơm béo ngậy
Thấy bình sữa, chúng háu ăn bèn nhảy
Vào giữa bình mong uống sữa no say
Nhưng hiểu ra chúng chẳng hề biết bơi
Thì đã muộn, dù bụng no căng sữa
Nhưng than ôi, chẳng thể ngon được nữa
Bụng càng to càng nhanh chóng chết chìm
Hai chú quẫy, một chú hết niềm tin
Nó tuyệt vọng thôi chúng mình phải chết
Chú kia nói hãy gắng lên dù mệt
Trời sẽ cho người đến cứu chúng ta
Chú chuột đầu tuyệt vọng bỏ buông ra
Chịu cái chết rồi chìm sâu tận đáy
Chú chuột kia vẫn kiên trì vùng vẫy
Với niềm tin hy vọng đến vô vàn
Khi khuấy nhiều sữa sẽ tạo lớp màng
Rất cứng chắc dàn trên toàn bề mặt
Chuột đứng lên trên lớp màng vững chắc
Lấy đà tung bay ra khỏi chiếc bình
Lúc gian nguy trước tiên tự cứu mình
Mới có thể mong chờ trời có mặt
Người ta chết chưa phải vì hết cách
Mà lý do hết hy vọng sống còn
SƠN DƯƠNG CHỌN VUA
Phạm Bá Chiểu
Đàn sơn dương có ba kẻ tử thù:
Con cáo già và mãnh sư, mãnh hổ
Chúng ăn thịt chẳng cần phân lớn nhỏ
Đàn sơn dương trước thảm họa diệt vong
Con đầu đàn họp cả đàn sơn dương
Phải dùng kế mới mong loài thoát chết
Kế phải độc mới tai qua, nạn kết
Chúng đệ đơn xin chọn một ông vua
Cả mãnh sư, mãnh hổ với cáo già
Nghe sung sướng: ta xứng ngôi vua nhất
Con cáo già đúng là khôn ngoan thật
Cũng tung tin xin làm một tôi trung
Đẩy mãnh sư và mãnh hổ tận cùng
Vào trận đấu quyết tranh giành quyền lực
Cùng đánh nhau đến tàn thân, kiệt sức
Cáo tung đòn cắn chết cả hai con
Cáo ngực vươn tuyên bố đàn sơn dương
Ta xứng vua bởi song toàn trí dũng
Đàn sơn dương quây rừng sừng thẳng đứng
Dồn cáo già về cố thủ hang sâu
Đàn sơn dương cùng đoàn kết hè nhau
Kéo cây đá lấp đầy hang cáo dữ
Ị lên đó thành nấm mồ khai tử
Tên cáo già bao xảo ác, gian manh
Loài sơn dương lại con cháu đầy đàn
Dòng giống nào biết kết đoàn, mưu trí
Biết chia rẽ kẻ thù ra để trị
Sẽ trường tồn vĩnh cửu với thời gian
19
SẾU VÀ CUA
Phạm Bá Chiểu
Bên hồ kia có con sếu tinh ranh
Cá nào nổi là lao mình đớp gọn
Nhưng chưa thể thỏa lòng tham quá lớn
Muốn thịt luôn cả hồ: cá, tôm, cua...
Rồi một hôm sếu nghĩ được kế lừa
-Hỡi thần dân hồ xinh tươi bé bỏng
Sắp đến đây trời hạn tuôn lửa nóng
Hồ cạn khô, tôi biết sống cùng ai?
Tôi đã bay và biết được gần đây
Có chiếc hồ rộng mênh mông vô tận
Chẳng thể có lửa hạn nào hút cạn
Tôi sẽ đưa các bạn đến an toàn
Cả hồ cá theo lời sếu gian tham
Lao mặt nước nhờ sếu đưa đến đó
Chẳng săn mồi, sếu chỉ cần chìa mỏ
Cắp cá về tận tổ chén say sưa
Một ngày kia đến lượt đưa chú cua
Cua nhận thấy có một điều rất lạ:
Sếu bay nhiều bao chuyến bay vất vả
Mà mập lên, lông mượt óng đẹp xinh
Nên cua cho sếu cắp cứng mai mình
Hai càng mở luôn vươn về cổ sếu
Về tổ sếu nhìn đống xương, cua hiểu
Cặp hai càng rất chặt cổ sếu kia:
-Này sếu tham, hãy mau đưa ta về
Nếu không muốn cổ ngươi lìa khỏi xác!
Về hồ, cua gọi cá, tôm tận mắt
Tuyên tội và xử tử sếu gian tham
Chuyện day ta tử thù luôn gian ngoan
Tìm mọi kế diệt ta không thương tiếc
Trên đời này chẳng bao giờ có việc
Hai tử thù sống hòa thuận giúp nhau
20
LÝ LẼ
Phạm Bá Chiểu
Chúa sơn lâm, mãnh hổ, dạo tìm mồi
Bỗng bão đến ầm ào cây lá đổ
Cây to gãy kẹp hổ ta vào cổ
Hổ loay hoay không thể thoát khỏi ra
Thấy nai rừng lao tránh bão chạy qua
Hổ ngon ngọt: -Ghé sừng nhấc cây dậy
Ta thoát ra, ngươi muốn gì được nấy
Bởi vì ta là chúa tể uy quyền
Nai tỳ sừng nhấc được thân cây lên
Hổ thoát hiểm cất tiếng cười ha hả:
- Ta đang đói, ôi thịt nai ngon quá
Lý lẽ ta là hổ phải ăn nai
- Lý lẽ tôi cứu nạn bất kỳ ai
Với ngài hứa, tôi muốn gì được nấy
Sao thoát hiểm, nuốt lời nhanh đến vậy
- Không nói nhiều, hổ chỉ biết ăn nai
Chúng cãi nhau, bỗng thấy chú công bay
Chúng mời công làm trọng tài mọi nhẽ:
- Đúng, cả hai đều chuẩn riêng lý lẽ
Nhưng lẽ chung là phải thấy mới tin
- Hãy tạo ngay hiện trường lúc đầu tiên
Và diễn tiến... tiện cho ta phân giải
Nai nhấc cây, hổ chui đầu vào đấy
Công cười vang: Nai hỡi hãy dừng ngay
Lý lẽ đây, hỡi ngây thơ chú nai:
Không tin tưởng lời tử thù tàn ác
Cứ để cây đè hổ kia tàn xác
Thú rừng ơi, hiểm họa đã qua rồi...
Chuyện dạy ta một chân lý để đời
Lòng tâm thiện chỉ giúp cho người tốt
Với tử thù đừng tin lời ngon ngọt
Để về sau có hối cũng muộn màng
21
MUỖI, SƯ TỬ VÀ NHỆN
Phạm Bá Chiểu
Muỗi oai hung thách thức chúa sơm lâm:
- Này sư tử, đừng cho ngươi mạnh nhất
Đấu cùng ta cho cả rừng biết mặt
Ai xứng tầm chúa tể đại ngàn xanh
Sư tử gầm: - Hỡi con muỗn nhãi ranh
Đừng giỡn mặt, ta cho tan xác đó
- Ta tuy nhỏ nhưng mà ta có võ
Muỗi lao vào sư tử cắm vòi sâu
Mũi và tai, nơi không có lông, râu
Muỗi mặc sức tấn công không thương tiếc
Sư tử cào mũi, tai hòng tiêu diệt
Muỗi nhanh bay, đầu sư tử nát bươm
Chạy thoát thân, ôm đầu máu bỏ rừng
Sư tử chẳng bao giờ quay trở lại
Muỗi bay lên khúc khải hoàn vang dội
Nhưng thình lình vướng chết lưới nhện giăng
Bài học hay luôn dạy chúng ta rằng
Không kẻ nào trên đời này đủ mạnh
Nên nghĩ kỹ chớ chủ quan, kiêu hãnh
Trăn trở mình trước hai mặt khuyết, ưu
22
HAI CON HỔ ĐỔI CHỖ
Phạm Bá Chiểu
Có một hôm con hổ tận rừng sâu
Đi lạc nẻo vào một vườn bách thú
Bỗng nó gặp đồng loại mình hổ dữ
Đang ung dung gặm thịt ở trong lồng
Hổ rừng xanh nói hổ bách thú rằng
Ông sướng quá, khỏi săn mồi vất vả
Hổ bách thú:- Ô hay, ông nói lạ
Tôi đang mơ được tự do như ông
Cả hai con cãi vã mãi không xong
- Thôi tốt nhất, ta cùng nhau đổi chỗ
Chúng đổi nhau khi thừa cơ sơ hở
Con vào lồng, con về chốn rừng cây
Con hổ vườn bách thú, ôi buồn thay
Không kỹ năng săn mồi trong rừng rậm
Đành chết đói giữa đại ngàn xa thẳm
Còn con kia cũng buồn chết nhớ rừng
Chuyện buồn đau luôn luôn dạy ta rằng
Ta đang ở nơi bao người mơ ước
Đừng mạo hiểm những điều không lường trước
Nhất là khi mạo hiểm chính cuộc đời!
[size=14][size=24]23
LẤY OÁN TRẢ ÂN
Phạm Bá Chiểu
Chàng hiệp sĩ oai hùng tung vó ngựa
Bay băng băng qua sa mạc hoang tàn
Bỗng dừng cương khi nghe người kêu cứu
Chàng thấy người bị nạn dưới giếng hoang
Chàng xuống ngựa sạp mình đưa tay xuống
- Gắng nhảy lên nắm chặt lấy tay nào
Nhưng người dưới bỗng bung mình nắm chặt
Tay của chàng và kéo xuống giếng sâu
Khi chàng rớt giếng sâu thăm thẳm ấy
Gã kia nhanh giẫm thật mạnh thân chàng
Làm bàn đạp búng mình ra khỏi giếng
"Ta thoát rồi" và cất giọng cười vang
- Hãy cứu tôi, như tôi từng cứu bạn
- Cái giếng sâu chỉ thể cứu một người
Ngươi chờ chết để ta còn đi tiếp
Có thức ăn và ngựa tốt đây rồi
Hắn lên ngựa vãi tiếng cười ngạo mạn:
- Chỉ người khôn mới xứng sống trên đời
- Nhưng bạn hỡi, đừng kể cùng ai nhé
Chuyện đớn hèn, tôi bạn biết mà thôi
Gã lên ngựa, thét roi bay mù bụi
Quá nhẫn tâm bỏ mặc cả ân nhân
Nhưng con ngựa bỗng quay mình trở lại
Hất gã rơi xuống đáy giếng siêu nhanh
Giẫm người gã, hiệp sĩ bay khỏi giếng
Ngựa mừng vui, cất tiếng hí vang trời
Chàng quẳng xuống nửa đồ ăn, nước uống
Rồi thét roi, băng phía trước cứu người
Chuyện dạy ta hãy dậy lòng nhân ái
Hãy yêu thương cả con vật, con người
Cứu vật trả ân, cứu người trả oán
Nhưng trên cao còn có mắt ông trời[/size][/size]
[size=14][size=24]24
HAI SƠN DƯƠNG VÀ SƯ TỬ
Phạm Bá Chiểu
Bất đồng nhỏ, hai sơn dương đối đầu
Trận quyết đấu không hề phân thắng bại
Đôi cặp sừng cắm vào nhau điên dại
Quên đề phòng một kẻ tử thù chung
Sư tử kia quả là kẻ gian hùng
Không vội vã đợi chờ hai kẻ ngốc
Đấu đầu nhau đến cả hai kiệt sức
Mới lao vào cùng một lúc cả hai
Thấy hiểm nguy nhưng ôi muộn quá rồi
Hai sơn dương quay sừng về sư tử
Nhưng sức kiệt còn làm gì được nữa
Chúng chỉ còn làm được món mồi ngon
Chuyện dạy ta một triết lý sống còn
Một bầy đàn hãy cùng nhau đoàn kết
Chung sức, sống; chia sức cùng phải chết
Trước kẻ thù bao độc ác, gian tham...[/size][/size]