Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 8045 Join date : 01/01/2016 Đến từ : Thành Phố Cần Thơ-Việt Nam
| Tiêu đề: Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1560) Mon Jan 06, 2020 11:13 pm | |
| Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1560)
Anh Vẫn Tìm Em Dầu Chỉ Là Mơ
Anh đã biết em yêu anh nhiều lắm Và anh đây cũng lắm lắm yêu em Đâu thể nào quả tim đang nhịp đập Bắt nó dừng, mất hẳn, phải nằm yên!
Khi bốn bề quạnh quẽ với chơ vơ Chiều rụng nắng, dãy mờ dần phủ tối Khúc nỉ non từng hồi nơi đâu đó Gieo rắc sầu theo gió phả xa xôi
Khiến cho lòng dào dạt nỗi mênh mang Từ sâu thẳm dâng tràn bao cảm xúc Bỗng bất ngờ giây phút ló vầng trăng Gịat u ám héo tàn vào cõi khuất
Tình chợt đến muôn ngàn tia lóng lánh Soi sáng bầu trống vắng của canh khuya Mà chuỗi dài ai kia ôm giá lạnh Để tận cùng canh cánh mãi ngân nga!
Nhưng hỡi ôi! Bến trăng tình lỡ bước Kẻ lữ hành da diết biết bao nhiêu Dòng sông buồn liêu xiêu gờn gợn nước Ánh chập chờn rụng trước ngọn đìu hiu…
Thì em ơi! Hãy xem như là mộng Một chút gì để sống, để phôi phai Cho lặng lẽ tháng ngày đơn lẻ bóng Dưới khung trời lồng lộng bớt hàng mây
Sẽ đêm đêm anh qua ấy tìm em Hoá làm gió bên thềm vi vu thổi Rồi vuốt nhẹ làn môi màu nhạt tím… Gửi nồng nàn lưu luyến đó mình ơi!...
18/3/2018 Nguyễn Thành Sáng
Anh Đi Rồi
Nhàn nhạt vàng lác đác trải đường đi Tia nắng bạc thầm thì xuyên kẽ lá Thu lãng mạn với gam màu nền nã Hoa sữa nồng, nhưng dạ đón heo may
Anh đi rồi để lại chén đắng cay Em uống cạn tháng ngày mong thương nhớ Rơi lạc lõng nghẹn ngào đêm trăn trở Man mác buồn nức nở dưới cô đơn
Anh đi rồi căn gác bỗng trống trơn Nghe chua chát phím đờn buông réo rắt Tiếng non nỉ côn trùng như siết chặt Tấm tơ lòng quặn thắt nỗi ưu tư
Anh đi rồi khoé mắt đọng lệ dư Ướt chăn gối lừ đừ khơi tâm trí Thuở bão táp, mưa sa, hoài tri kỉ Bữa cơm thường dung dị nguyện trăm năm
Anh đi rồi gom buốt giá lạnh căm Ngoài tuyết phủ, trong nằm soi bóng lẻ Khoác mây lộng treo từng cơn gió nhẹ Dỗ giấc sầu khe khẽ lịm dần đau
Anh đi rồi có phải cách biệt nhau Chuỗi gắn bó nghèo giàu luôn chia sớt Dầu cuộc sống băng sông trồi biển đợt Vẫn sắt cầm chẳng ngớt những niềm vui
Chiều hôm nay chân độc bước ngậm ngùi Ôm thấp thỏm sụt sùi ghim da diết Người yêu hỡi! Tình chung thề bất diệt Dẫu phận hồng...thủ tiết đợi chờ anh.
October 19, 2019 Tam Muội
| |
|