TÌNH BUỒN
Lẽ nào như chuyện Điệp-Lan
Đang vui bỗng đứt dây đàn em ơi
Thời gian vẫn cứ dần trôi
Xuân tàn-Hạ hết-chuyển hồi Thu,Đông
Đời người liệu có vậy không?
Sinh-Lão-Bệnh-Tử-liệu mong luân hồi?
"Kiếp sau",tưởng tượng vậy thôi
Những ngày sống ở trên đời thực hơn
Biết yêu ghét,biết dỗi hờn
Biết Vui,biết khổ,biết buồn,biết đau
Ông Tơ ghét bỏ chi nhau
Để cho bà Nguyệt chuốc sầu năm canh
Đêm khuya trăng đã xế mành
Tình ơi đã rách có lành được không?
Ngắm em má đỏ ,môi hồng
Nét cười rạng rỡ mà lòng quặn đau
Một mình tựa ghế lầu cao
Đêm tàn sao lặn-Đàn sầu một dây
Tiếng tơ,tiếng trúc giải bày
Nỗi lòng đau khổ ai hay hỡi Người./.