Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 8045 Join date : 01/01/2016 Đến từ : Thành Phố Cần Thơ-Việt Nam
| Tiêu đề: Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1147) Fri Aug 16, 2019 2:36 pm | |
| Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1147)
Bức Huyết Tâm Ma
Mỏng mảnh hiên thềm khói phất phơ Gió đưa bảng lảng xám mây mờ Chó tru cú vọ rên gờn gợn Văng vẳng ru hời dỗ ấu thơ
Ngoài song vất vưởng một hồn ma Xào xạc đêm khuya, huyễn bóng tà Sương trắng là đà, pha uất ức Não nùng oán khúc trỗi ngâm nga
Oái oăm ngoắt ngoéo khiến thăng trầm Rỉ rả nỗi niềm, chuỗi lặng câm Nhìn trận roi đòn, cơn thịnh nộ Sững sờ chua xót, tợ kim châm
Huyết tụ băng hàn thảo áng thư Gửi người kế mẫu chút suy tư Xin đừng ghẻ lạnh cùng con trẻ Hằn đậm vết thương những nát nhừ
Em ơi hãy rớt hạt thâm tình Hành xử rộng lòng toả ánh linh Hất hủi vẽ vời gieo độc quả Luân hồi chuyển mệnh nợ ba sinh
Lạy chàng phối ngẫu, thấu tâm can Nghịch cảnh trần gian rã điệp đàn Sóng vỗ biển sầu tim buốt giá Vội vàng chi nỡ để lầm than
Vuốt tóc con mà, dạ tiễn xuyên Xác xơ khô khốc chẳng tơ huyền Bẽ bàng mẫu tử, ngàn ray rứt Bởi vướng âm cung, ngưỡng cửu tuyền
Sao mai nhợt nhạt chớm soi mành Vĩnh biệt đôi dòng, trống điểm canh Đứt ruột chia lìa đau cuốc cuốc Ngậm ngùi khuất dạng, giọt long lanh.
April 16, 2019 Tam Muội
Ông Lão Dưới Hoàng Hôn
Vạt nắng tàn loang phủ bụi mờ Hàng cây đứng gió rũ thờ ơ Bánh tròn lăn tới, đường hun hút Cận lác đác lề rụng xác xơ…
Ông lão chợt dừng, dắt thẳng xe Trườn lên bực dốc, đậu trên lề Thò tay vào túi lôi chìa nhỏ Khoá cổ, xong rồi thả bước đi
Gót sầu lặng lẽ hướng bờ sông Ngước uống hoàng hôn chạnh cõi lòng Nhớ lại thuở nào ngay chỗ đó… Lắm lần đôi bóng cận kề bên
Bàn tay trìu mến vuốt ve thương Sóng biếc em đang gợn ánh buồn Nhè nhẹ bờ mi cong sụp xuống Dạt dào hai quả lắc rung chuông
Khít nhau lúc giỡn, lúc trầm ngâm Giữa đáy vực sâu vẫn khẽ thầm Tiếng hẹn tình chung, tha thiết mãi Đợi ngày chỉ mối kết trăm năm…
Nhưng ôi! Đau đớn biết bao nhiêu Bất chợt không gian một buổi chiều Mây kéo mịt mùng, phun rực chớp Xé bầu tan tác, đẫm trời yêu
Nàng vội qua đời, cơn bạo bệnh Mà chàng chẳng biết, chẳng lần thăm Khi hay thì đã hồn thương nhớ Vĩnh biệt phương ngàn, lạc dấu chân
Bốn chục năm dài chầm chậm trôi Giờ đây lão bước lại kia ngồi Dư hương, kỷ niệm thời xa vợi Lấp lánh sương buồn thỉnh thoảng rơi…
19/4/2019 Nguyễn Thành Sáng | |
|