MÙA HOA CẢI
Cải vàng trổ bến sông quê
Níu chân ta mỗi lần về cố hương .
Đã qua biết mấy nẻo đường
Màu hoa cải mãi vấn vương trong đời
Bến sông là bến sông ơi !
Giấu bao kỉ niệm của thời trẻ trai
Đường đời cao thấp ngắn dài
Ngày về tóc đã hoa mai trắng đầu .
Thời gian tựa những bóng câu
Hôm nào chân đất áo nâu tóc trần
Tối ngày cùng lũ bạn thân
Chơi khăng đánh đáo quan dân chư hầu
Mảng bèo tây đội mái đầu
Mình trần thi nhẩy trên cầu xuống sông
Có người con gái xóm Đông
Đi qua nhắm mắt rằng không thấy gì
Chiến trường giục những bước đi
Hẹn mùa cải nở … mắt mi ướt nhèm
Ngắt nhành hoa để tặng em
Thay lời hẹn ước mà xem như là...
Thế rồi từ đó cách xa
Tin đưa người ấy cũng đà sang ngang
Dần quên những độ hoa vàng
Dần quên những lúc bẽ bàng riêng ta .
Bến sông vàng trải miền xa
Ngày về cải đã tàn hoa già ngồng .