LỤC BÌNH KHÔNG Ở LẠI !
Đã mấy mùa hoa, độ mấy mùa
Mảnh tình tôi dệt bến sông xưa
Con đò ế khách chiều cô lẻ
Tôi vẫn hỏi tôi em về chưa ?
Bến vẫn nằm đây vẫn đợi chờ
Nửa chiều tôi dệt sóng thành thơ
Vắng em như vắng nghìn thập khách
Đành chở niềm đau qua bên kia.
Lữ khách gặp tôi lữ khách chào
Còn tôi mới mỏi mắt làm sao
Đưa họ sang sông lòng vẫn biết
Chưa tình chưa nghĩa chẳng quen nhau.
Thế nghĩa là sao nghĩa là sao ?
Bến cũ đợi em tới khi nào ?
Ngược dòng di mộng em về lại
Tôi chở thuyền tình ta gặp nhau...
Lại trách rằng em có về đâu
Để sóng xô tôi tới bạc đầu
Lục bình em đã không ở lại
Tôi có cần chi nối nhịp cầu ???
Tác giả: Ngô Thiên Bách.