Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 8043 Join date : 01/01/2016 Đến từ : Thành Phố Cần Thơ-Việt Nam
| Tiêu đề: Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1007) Sat Jul 06, 2019 11:11 am | |
| Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1007)
Tình Thơ Ý Nhạc
Ta với Nàng bất chợt dưới trăng thanh Duyên tao ngộ, khung tầng xuôi gặp gỡ Cái gì như ngờ ngợ trỗi lên nhanh Để sau đó trào dâng đầy nỗi nhớ…
Có phải chăng từ thuở xưa tiền kiếp Nghĩa đá vàng thắm thiết, đã cùng nhau… Vòng lận đận đành đau lòng ly biệt Khép cung đàn, da diết đẫm hàng châu
Kẻ bước đi ửng trào lên khoé mắt Người đợi chờ tan nát cả con tim Nơi bến lạ cánh thuyền rơi trầm mặc Chốn vườn tàn héo hắt rụng sương đêm
Âm gian chiều, mông mênh buồn ánh ngọc Thắt tâm can, giọt khóc nhểu cô đơn Nẻo dương thế lê chân bầu lông lốc Đậm vết hằn, hốc hác thả hoàng hôn
Ai có hiểu? Linh hồn từ bóng tối Nghẹn cầm canh khiến nhối nhức trào ra Rồi bỗng chốc loang xa về diệu vợi Hoá cung đàn vẫy gọi ánh trăng pha
Trong tiềm thức sông Ma gờn gợn sóng Lượn ngoằn ngoèo dưới lồng lộng âm u Kẻ cất gót lãng du hình dấy động Người héo hon hướng vọng, xoá sầu ưu…
Đồng thanh điệu dịu ru dài điệp khúc Ý tương đồng từng phút dậy men say Niềm xúc cảm loang dầy bao cung bậc Chuỗi thời gian chất ngất đỉnh tầng mây
Ngày sớm tối gió lay bầu lưu luyến Mật ngọt ngào xao xuyến nỗi đìu hiu Khuya buốt lạnh liêu xiêu lần cửa biển Ngóng khung mờ ẩn hiện bóng tình yêu
Quỳnh Nương hỡi! Thật nhiều thương với nhớ Se sắt hoài, trăn trở mãi không thôi Thơ với nhạc em ơi! Giờ gửi gió Trải phương ngàn đây đó nhẹ phai phôi…
2/3/2019 Nguyễn Thành Sáng
Tơ Tình Vướng Bận Chữ Không
Chốn tiêu phòng lẳng lặng phổ áng thơ Hầu khuây khoả chuỗi bơ vơ trống trải Sương khuya xuống như gông cùm tang hải Để đoạn đoài ngây dại với đớn đau
Ở phương trời chàng quyến luyến về nhau Canh trăn trở dàu dàu tim nhoi nhức Đông thấm lạnh máu băng loang vùng ngực Thoắt quặn tơ ấm ức nức nở trào?
Duyên chúng mình vướng nghịch cảnh chênh chao Khiến nỗi nhớ rì rào âm ỉ siết Nếu biết được khi xưa không mãi miết Nguyện trăng thề thắm thiết viết vần thương
Không ưu trầm thao thức quyện vấn vương Không hát đoản dặm trường chông gai giẫm Không chua xót lẻ loi mành lệ đẫm Không thẫn thờ suy ngẫm chuyện đôi ta
Không thể nguôi khoảnh khắc mộng đậm đà Không thể hái ánh ngà treo đỉnh núi Không thể nhặt lung linh từng hạt bụi Không thể vùi giọt tủi đọng hàng mi
Không thể thành đôi cánh xoải thiên di Không thể biến luỵ vì thay hạnh phúc Không thể đoạt ráng hồng từ địa ngục Không thể kiềm ái dục giữa đêm đen
Không thể đem khí phách đổi sang hèn Không thể đạp cửa then cài tình cảm Không thể hứng làn sương khơi ảm đạm Không thể bày vầng xám phủ đời ai
Không thể coi thảm cỏ trải gót hài Không ích kỷ phôi phai chìm nốt nhạc Không thể đếm lá vàng rơi lác đác Không thể cùng…bởi bạc phận long đong
Hãy thì thôi! Xuôi định mệnh chảy vòng Dẫu giãy giụa tấc lòng sôi lửa bỏng Tàn xuân sắc u hoài luôn trông ngóng Phế cuộc đời hướng vọng chút hương yêu.
March 5, 2019 Tam Muội
| |
|