KHÚC TỰ CẢM GIAO THỪA
Một chút điệu đàng lên biếc cỏ
Đôi khói vàng hoe ướm mái nhà
Dăm mảnh chim gù treo rộn phố
Chiều cười thon thả lụa là đưa
Vẫn mỗi vào xuân trông cây lá
Gõ cửa thời gian bỗng ngập ngừng
Giao thừa chừ giống tình nhân lạ
Xa người chợt tiếc ngẩn ngơ chân
Chợt trách mùa màng sao vội đến
Sợ lúc tay nhầm dỗi sắc hoa
Mai thay áo mới không ai hẹn
Phí buổi đi hoang, phí nắng nhòa
Giá phút cuối năm trôi chậm lại
Vướng tí đông thừa cũng đến hay
Hát thầm điệp khúc phong lưu đấy
Mặc bụi trần gian rắc tóc dày ...
***
Chẳng nợ nần nhau đành khất vậy
Xuân rót xuân vơi chỉ bấy tình
Đêm nay gom muộn giao thừa lại
Châm nốt mùa đông sưởi tuổi mình.
ĐCĐ