Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 8046 Join date : 01/01/2016 Đến từ : Thành Phố Cần Thơ-Việt Nam
| Tiêu đề: Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (263) Tue Sep 25, 2018 11:01 am | |
| Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (263)
Tiếng Đàn Trên Sông
(Cảm Tác Cuộc Đời)
Đò chiều ghé chợ nổi Cần Thơ Tấp nập thuyền ghe, khói dật dờ Rộn rã tiếng rao hàng nhộn nhịp Ngân vang đồng vọng dọc ven bờ
Xập xình vỏ lãi, mái giầm khua Như những nông thôn vui được mùa Khoan nhặt mái chèo như mở hội Tưởng rằng tạo hoá đang nô đùa
Hải điểu xoải hàng tung cánh bay Vượt ngàn hải lý hướng trời Tây Trường làng lũ trẻ ê a hát Bát ngát sông xanh buổi chợ đầy
Rũ rượi đong đưa rặng liễu già Chập chùng bọt nước khởi hoàn ca Mái đình vọng lại âm da diết Đàn Nhị thê lương gió thoảng qua
Khúc nhạc du dương buốt cõi lòng Tái tê khuấy động cả dòng sông Chạnh lòng dõi mắt hoài tìm kiếm Một dáng xanh xao giữa đám đông
Cung vĩ đẩy sang bật tiếng đàn Hắt hiu thê thiết tựa lời than Vỡ uyên rẽ thuý u hoài khúc Rêu phủ hồn xuân, mộng võ vàng
Não nề tâm sự lỡ yêu đương Trầm bổng thấp cao thấu đoạn trường Một thuở hiên ngang tràn sức sống Đời chiều bóng quạnh lạnh phong sương
Dày dạn thăng trầm kiếp bể dâu Muộn phiền số phận dập vùi sâu Tiếng đàn u uất đau lòng khách Nức nở nỉ non, sóng bạc đầu
Bến Bắc chiều nay sao lạnh lẽo Bâng khuâng bịn rịn ghịt đôi chân Dãi dầu sương gió thân phiêu bạc Thương kẻ li hương nghẹn lệ dâng
Nắng nhạt nhá nhem đã tối trời Chân thời dượm bước dạ chơi vơi Bóng anh vất vưởng, tôi se sắt Quyến luyến nhìn nhau, mắt chẳng rời
Bạn đường ơi hỡi! Phút nầy thôi Sào nhổ đò ngang lờ lững trôi Lòng đấy tim đây đành vĩnh biệt Lưng tròng khoảnh khắc quặn hồn côi..
Mong gặp lại nửa hồn xuân mộng Khoả lấp vào khoảng trống mênh mông!
July 25, 2018 Tam Muội
Người Khách Lạ
(Cảm tác cuộc đời)
Lữ khách trời xa ngược trở về Thăm tình yêu dấu, xóm làng quê Chiều nay lặng lẽ trên hè phố Kỷ niệm thanh xuân với những gì!...
Mà cả chuỗi dài mãi nhớ thương Châu Âu, xứ lạ lắm khi buồn Biên cương đau đáu, sầu trong ánh Ngày tháng thâm trầm hướng vọng phương…
Đăng đẳng qua rồi mấy chục năm Thuở nào ửng sáng dưới nhung xanh Giờ đây muối trắng trên mờ nhạt Lựng khựng đôi chân, lắm ngỡ ngàng
Ông lão ngược vòng ghé công viên Lần tìm băng đá nhẹ ngồi yên Thẫn thờ đưa mắt nhìn đây đó Cảnh cũ, hình xưa dậy nỗi niềm
Mơ màng, đăm đắm hướng ra sông Sóng nước Hậu Giang gợn cõi lòng Cũng vẫn nhẹ nhàng dâng nhấp nhố Mà nay lại biến trở thành không
Đâu người con gái nét đan thanh Sóng biếc hừng vui tiến lại gần Bận việc hay sao mà trễ hẹn Khiến hoài nôn nóng đợi chờ anh
Đâu bè bạn học tụ chung vui Rôm rả chuyện trò chẳng kịp lơi Ý tưởng nấu nung bầu nhựa sống Thênh thang ấp ủ trải lên đời
Đâu chợ nhộn nhàng lúc giải khuây Buồn buồn trống vắng bước ra đây Tới lui nhìn ngó, mua vài thứ Cũng tạm phôi phai khoảnh khắc nầy
Đâu đêm thả dạo dưới hàng đèn Nửa mộng chim ngàn, nửa nhớ em Tư lự, bâng khuâng treo bảng lảng Dạt dào chầm chậm phủ con tim…
Bất ngờ khóe lệ ửng trào ra Cắt rốn Cần Thơ, cố quốc mà Ai nỡ xui chi thành khách lạ Nghẹn ngào, da diết tím hồn ta
Ôm cả vầng trăng của thuở nào Để rồi bỏ xứ biết bao đau Giờ đây trở gót, niềm man mác Dưới xế hoàng hôn tiếp tục rầu…
Người có hiểu vì sao khách lạ Chiều hôm nay buồn bã âm thầm!
27/7/2018 Nguyễn Thành Sáng
| |
|