ĐỪNG TỰ TRÁCH MÌNH
Chủ nhật không lau cửa nhà
Để không được sạch rõ là tại ta
Nói vì dự đám cưới xa
Nại lý do đó chẳng qua đổ thừa
Bởi vì đám cưới từ trưa
Cớ sao lại nhậu dây dưa hết ngày
Dù ba mươi mấy năm nay
Gặp lại mấy bạn từ ngày phổ thông
Ở đây số bạn không đông
Đã có nhiều bạn lên ông, lên bà
Xem ra hiếm bạn giống ta
Vẫn còn bay nhảy như là độc thân
Tất cả đã chẳng còn xuân
Trên gương mặt thấy nếp nhăn đã nhiều
Ngày xưa tươi trẻ, mỹ miều
Da mịn màng tựa nhiễu điều Hà Tây
Dù giờ sinh lực còn đầy
Làm sao sánh được tháng ngày thanh niên
Vì lo cơm, áo, gạo, tiền
Mà phải đi khắp mọi miền gió sương
Mấy khi gặp được đồng hương
Lại cùng khóa học một trường phổ thông
Nên lòng nhẹ tựa lông hồng
Chơi vui mút chỉ bạn không buồn mình
Bạn bè nặng nghĩa, nặng tình
Ai ai cũng vậy một mình ta đâu
Lau nhà để tới tuần sau
Việc gì than thở cho đau lòng mình.