Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 8046 Join date : 01/01/2016 Đến từ : Thành Phố Cần Thơ-Việt Nam
| Tiêu đề: Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1951) Wed May 20, 2020 9:56 am | |
| Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1951)
RU HỒN MỘNG SĨ
Ôm bầu tâm sự lê thê Ráng tàn thao thức đường về quạnh hiu Chiều chiều rồi lại chiều chiều Bao chiều lặng lẽ, sầu diều đứt dây!
Thả hồn lên cánh tung bay Còn thân nằm đó, tháng ngày không tên Hắt hiu, ảm đạm chông chênh Ngắm vầng mây xám, mang mênh nỗi niềm
Đêm trăng ánh trải bên thềm Mộng ngàn lai láng, phủ rèm nơi đây Luyến lưu, vương vấn bao ngày Dòng sông nước chảy, trăng đầy năm xưa
Cây cao xoè tán bốn mùa Gió lung lay thổi, nắng mưa chẳng sờn Xa nghe văng vẳng tiếng đờn Gần dâng nhựa sống đẩy dần lên thân!
Vươn vai bật mạnh bao lần Đơm hoa, kết nụ, treo cành thắm xinh Quả hồng lủng lẳng gợi tình Đẹp tranh không ảnh, đẹp mình, đẹp ai…
Giờ đây ánh nhạt, trôi phai Qua rồi một thuở chuỗi ngày ươm mơ Cây khô héo rủ lặng tờ Âm thầm khuất bóng bên bờ vọng xa
Trải niềm thương nhớ trăng ngà Lên thơ nhè nhẹ đậm đà ngắm soi Canh khuya vắng lặng ầu ơi Ru hồn mộng sĩ một thời….Dỡ dang!
Nguyễn Thành Sáng
Xa Rồi Kỷ Niệm Dấu Yêu
Nâng rượu mừng chúc phúc bạn “cố giao” Lại bỗng thấy nghẹn ngào loang ngập quả Luồng khí quyển chực trùm khơi băng giá Dải ngân hà nay đã vắng vào đêm
Lặng lẽ rời rón rén gót nhẹ êm Giờ hụt hẫng vai mềm mang nặng trĩu Tìm đâu nữa hương xưa thời nũng nịu Nhoi nhói lòng bám víu mỗi bước chân
Văng vẳng hoài vi vút giọng sáo ngân Bài não nuột rót lần xuyên tâm khảm Trời xuân sắc sao giăng ngàn mây xám Khiến không gian ảm đạm đến lạ thường
Cứ ngỡ rằng chỉ mối dệt uyên ương Nuôi hoài bão dặm trường luôn tiếp nối Vậy mà gió lạnh lùng mau thay đổi Rẽ sang miền khác thổi phiến lá bay
Nào khiên trì ước thệ sẽ chung tay “Đồng cam cộng khổ”, cày lâu, gánh vác Dẫu góc bể, cuối trời, hay loạn lạc Chẳng thể lìa bởi tạc dạ khắc sâu
Lời còn đây...chừ ngấn lệ cung sầu Chim đơn lẻ về đâu khi chiều tím Nghe rụng vỡ trái hồng đang ngất lịm Đứt dây xề bật phím đoản tình ca
Con đò nghiêng ngả, dưới bóng xế tà Có kẻ sĩ xót xa phần duyên số Hoa đỏ thắm trên lưng đồi nở rộ Thôi tránh đường, nhường chỗ để vượt qua.
April 9, 2020 Tam Muội | |
|