Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 8046 Join date : 01/01/2016 Đến từ : Thành Phố Cần Thơ-Việt Nam
| Tiêu đề: Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1605) Tue Jan 21, 2020 1:28 pm | |
| Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1605)
Chiều Vắng Anh
Hoàng hôn tím mình em trên phố vắng Gió hây hây vạt nắng trải vệt đường Chạnh cõi lòng chợt nghĩ tới hồn thương Chân lãng đãng vấn vương hoài da diết
Ở phương ấy vòm trời xa có biết Em chốn này khôn xiết quạnh chơ vơ Phố vắng anh lạc bước đến thẫn thờ Tim ray rứt đôi bờ ngăn bến lở
Ngày hội ngộ đôi ta đầy bỡ ngỡ Dạ bồn chồn ngẫm nợ thuở kiếp xưa Trọn tim trao ngân nhạc khúc đong đưa Cho mộng thắm tình vừa ươm mật ngọt
Xuân phơi phới líu lo chim thánh thót Áng mây hồng chót vót tận đỉnh không Toả hương yêu choáng ngợp phủ tấc lòng Nghe dào dạt tình nồng thêm vương vấn
Nhớ dạo nọ anh khơi niềm hụt hẫng Bởi quá yêu vớ vẫn nổi ghen thôi Anh vỗ về thứ lỗi nước cuốn trôi Đừng giận dỗi lát rồi anh “yêu” nhé!
Chiếc lá nhỏ cuối mùa rơi khàng khẽ Liếc nhẹ anh tỏ vẻ “ứ! chả thèm” Sợi vắn dài lã chã ôi tèm lem Anh cười ngất “thôi thèm anh năng nỉ”
Hồn xao xuyến Phụng Loan tình vạn kỷ Đượm sắt son chung thuỷ dệt mộng lành Khói sương mờ hay mắt lệ long lanh Chiều cô quạnh chòng chành vương nỗi nhớ.
June 27, 2018 Tam Muội
Em Cứ Trải Lòng Khuây Lãng
Quỳnh ạ! Anh thấu hiểu cõi lòng em Hằng thao thức từng đêm bên mảng trắng Niềm vương vấn nằng nặng ghị con tim Chỉ biết trầm, lặng yên tìm khuây lãng...
Cố vói kéo trọn vầng trăng bến mộng Rút sợi vàng ủ ấm buốt đơn côi Mượn nét chữ ngậm ngùi đau thả lộng Đốt canh dài hướng vọng, chốn chơi vơi
Nhưng rồi cũng lắm hồi dâng tê tái Nỗi bâng khuâng cứ mãi lắc lư buồn Bút thẫn thờ nhỏ sương vào mảnh giấy Thắt thẻo nhìn đọng đậy giọt dần tan
Uể oải đứng, em lần ra khung cửa Ngắm vạt vườn vò võ cảnh đìu hiu Ngọn lất phất nhẹ khều xoa nức nở Thế mà sao trăn trở vẫn liêu xiêu
Ngày lại ngày dưới chiều tà lụn tắt Tay vô lăng, ngước mặt thẳng về đâu Hình ảnh bóng ửng màu bay phảng phất Dạ thẫn thờ man mác trỗi vài câu...
Lỡ làng khuya, ánh ngà soi đáy nước Sóng dập dềnh chèn bước cánh thuyền rong Hàng bọt trắng bềnh bồng loang phía trước Tụ tan hoài phả ngược dãy mênh mông
Yêu dấu hỡi! Mặn nồng muôn thắm thiết Quạnh phương trời da diết sắc thu đan Em cứ trải cung đàn lên biển biếc Phôi pha sầu biền biệt nẻo xa xăm...
9/11/2019 Nguyễn Thành Sáng | |
|