Bạn Quê
Bạn quê kẻ mất người còn
Trẻ nhất cũng sinh năm lăm, năm bốn (1955- 1954 )
Có thằng nên có thằng hư đốn
Đứa làm quan đứa nghiện hút xì ke .
Nhưng tất cả đều nhớ mãi ngõ quê
Đánh trổng, bắn bi, chơi cờ, gióng đáo
U quạ té lăn cù u đầu rướm máu
Vết sẹo hằn ghi dấu tuổi thơ.
Đâu có học thêm
Tối tăm mày mặt như bây giờ
Những tháng hè
Thoải mái rong chơi cùng làng cuối xóm
Chân đất đầu trần
Quần đùi áo ngắn
Đội nắng trưa đi hái trộm ổi, xoài.
Con chó của chủ nhà
Sủa om sòm, ỏm tỏi inh tai
Cả bọn mặt tái mét, tái me
Chạy vắt chân lên cổ.
Những đêm trăng
Con đường làng hớn hở
Mặc áo vá trắng đen rộn rã tiếng cười.
Bọn tôi gào
Muốn khàn tiếng, nghẹn hơi
Xung phong, xung phong
Đánh trận giả bụi tro bay mờ mịt.
Những buổi sáng
Mặt trời chưa thức giấc
Đã hú, ới gọi nhau
Cùng con sọc, con vàng, con mốc
Kéo cả bầy đi bắt lũ chuột đồng.
Ký ức tuổi thơ sống mãi trong lòng
Quên quá khứ tâm hồn ruổng mục
Như thú hoang chẳng biết đâu nguồn gốc
Sống lạc loài xa lạ giữa quê hương
Nhớ, nhớ hoài những bạn nhỏ thân thương.
Nguyễn Ngọc Lựu