Bài thơ đầu em viết gửi anh.
Là bài thơ tặng anh nơi hải đảo.
Biển đông mùa này chưa là mùa bão.
Nhưng bão đã về: Nơi Trung Quốc đặt giàn khoan.
Đất nước mình sao Trung Quốc ngang nhiên.
Bất chấp luật biển ghi, coi thường dư luận.
Đã bao lần lâm le xâm lấn.
Trên đất liền nay lại Biển Đông.
Ở đất liền ngày đêm dõi trông.
Tàu Trung Quốc cứ ngông cuồng va húc.
Tàu chấp pháp Việt Nam đâu khuất phục.
Vẫn kiên chung đòi lại chủ quyền.
Triệu triệu con tim từ trong đất liền.
Luôn hướng về những người lính đảo.
Mong các anh xua đi “Cơn bão”.
Mang lại bình yên cho Tổ Quốc mình.
Việt Nam ơi ! Đất nước chuộng hoà bình.
Căm ghét chiến tranh - kẻ thù xâm lược.
Tổ Quốc gọi triệu người tiếp bước.
Truyền thống cha ông gìn giữ biển trời.
Ở đảo xa sóng vỗ trùng khơi.
Cứ vững tin yên lòng anh nhé.
Nơi hậu phương có người vợ trẻ.
Ba đảm đang em nguyện hoàn thành.
Quê hương mình đẹp tựa bức tranh.
Nông thôn mới điện đường như phố.
Mùa nối mùa ươm tơ dệt lụa.
Lúa vàng phơi kín cả sân hè.
Chiều hè về trên các triền đê.
Cánh diều tuổi thơ lượn bay theo gió.
Giờ tan tầm khu công nghiệp như đàn ong vỡ tổ.
Chuyện dâm dan, tổ tớ, tổ mình.
Hoàng Sa – Trường Sa một cặp song sinh.
“Sừng sững kiên trung giữa sóng cồn bão giật”.
Không bao giờ để kè thù cướp mất.
Tổ Quốc Việt Nam anh dũng kiên cường.
Buổi sáng nay em bước tới trường.
Dạy đàn em thơ tình yêu biển đảo.
Trước hiểm nguy gặp muôn vàn “Cơn bão”.
Hãy kiên trung gìn giữ đất nước mình.
Tiêu Động, ngày 09 tháng 06 năm 2014.
Người viết
Nguyễn Xuân Thuỷ
Trưởng Đài Truyền Thanh
xã Tiêu Động - Bình Lục – Hà Nam