Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 8046 Join date : 01/01/2016 Đến từ : Thành Phố Cần Thơ-Việt Nam
| Tiêu đề: Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (973) Sun Jun 23, 2019 12:39 pm | |
| Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (973)
Giây Phút Miên Man
Xuân đã về sao trống trải quạnh hiu Trên bến vắng liu riu con sóng bạc Cơn gió thoảng lá khô rơi lác đác Chạnh u hoài tan tác ngõ hồn đau
Mấy năm dài âm ỉ lạc mất nhau Đường đê nhỏ dàu dàu chân lê bước Miền cay đắng thuở xưa ai thấu được Vẫn nồng nàn hẹn ước mối tơ duyên
Rồi thời gian thêu dệt khúc phỉ nguyền Ngàn thắm thiết mủi xuyên vào trái cấm Yêu chân thật chẳng màng nhung lụa gấm Hay đắn đo vì đậm thấm nghĩa tình
Em đâu ngờ giông bão gợn lung linh Cho mặt nước xoá hình đôi chung bóng Vỗ tan vỡ cát lầu xây tuyệt vọng Cuộn theo dòng lỏng bỏng trải không gian
Những âm thầm ray rứt giữa miên man Đêm thắc thỏm lệ tràn đơn chăn gối Tiếng gà gáy trách hờn sao nỡ vội Lạnh khuê phòng nhức nhối vọng sơn khê
Miệt mài trông ngày tháng bước anh về Treo đằng đẵng tái tê luôn giục giã Để trăn trở siết mòn sâu cõi dạ Lệch chỉ hồng buồn bã biết bao nhiêu
Duyên mỏi mòn chiếc bóng dưới cô liêu Bầu ảm đạm tuỵ tiều buông se sắt Ngập thương nhớ xót xa trong dằn vặt Giọt tình sầu héo hắt nỗi niềm mang.
February 15, 2019 Tam Muội
Vạt Bóng Lững Lờ Trôi
Gió vùn vụt thổi ngược sát bên tai Cảnh u ám kéo dài vào xa thẳm Ngồi lặng lẽ nghiêng đầu qua nhẹ ngắm Man mác buồn trĩu nặng khối tâm tư…
Hàng cây xanh loáng thoáng cặp mé bờ Trải cành nhánh vật vờ xuôi vận tốc Xe đò chạy quẹo cua rồi leo dốc Xuống từ từ rẽ bọc hướng dòng sông
Dãy cát nâu ẩn chứa cả mùa đông Đang ngủ đó giữa lòng băng giá lạnh Ta trầm mặc, mơ màng theo chầm chậm Trên đường mòn lăn bánh hướng về đâu…
Kẻ chơ vơ đứng trước một khung sầu Nhìn kín mít chìm thâu canh tĩnh mịch Như cái xác vô tri nằm thin thít Dưới từng hồi nhúc nhích khoảng mờ đen
Từ phương xa lặn lội đến tìm em Nay chỉ thấy đọng thêm niềm da diết Tim ấp ủ, bao năm dài rung lắc Lại tiếp lần chất ngất nỗi đăm chiêu…
Bỗng bất chợt cửa sổ bị ngọn khều Vang kẻo kẹt tiếng kêu hờn ghẹo phá Bừng thức giấc trong dư âm buồn bã Của nửa đời tơi tả vỡ yêu đương
Để tận cùng sâu thẳm mãi vấn vương Khiến mộng mị trên đường tìm ảnh mộng… Giờ tất cả chỉ còn là vạt bóng Giữa khung trời lồng lộng lững lờ trôi…
24/2/2019 Nguyễn Thành Sáng | |
|