Tay em nắm lấy tay anh,
Dù ai nói quẩn nói quanh mặc lòng.
Tay ấy đáng vợ, đáng chồng,
Duyên trời đã định tơ hồng đã xe.
------------------------------------------------------------------------------
Đôi ta như con một nhà
Như áo một mắc, như hoa một chùm.
Đôi ta như nước một chum
Nước cạn mặc nước ta đùm lấy nhau
------------------------------------------------------------------------------
Xưa kia mình nói với ta
Sông sâu nên cạn, đường xa nên gần.
Giờ mình ăn ở lần khân
Ngòi cạn nên thẳm, đường gần nên xa.
Ngày nào em nói em thương
Như trầm mà để trong rương chắc rồi.
Bây giờ khóa rớt, chìa rơi
Rương long, nắp lỏng bay hơi mùi trầm.
Và những lời trách móc:
Trách người quân tử bạc tình
Chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao.
-------------------------------------------------------------------------------
Đêm qua nằm ngủ sập vàng
Trông xuống sập bạc thấy chàng nằm không.
Vội vàng cởi áo đắp chung
Tỉnh ra em vẫn nằm không một mình.
-------------------------------------------------------------------------------
Đêm nằm gốc thị mơ màng
Thị thơm mặc thị, nhớ chàng quên ăn.
Ngày ngày ra đứng bờ sông
Trông xa, xa tít cho lòng em đau.
Nhớ ai đứng tủi, ngồi sầu
Mình ve sương tuyết bao lâu mà mòn.
--------------------------------------------------------------------------------
Anh còn son em cũng còn son
Ước gì ta được làm con một nhà!
Đêm nằm tàu chuối có đôi
Hơn nằm chiếu tốt lẻ loi một mình.
----------------------------------------------------------------------------------
Em xinh như đóa hoa sen
Phận anh bèo bọt chẳng chen được vào.
Bao giờ gió cả, mưa rào
Cho sen chìm xuống, bèo trèo lên trên.
-------------------------------------------------------------------------------------
Ví dầu cha đánh, mẹ treo
Đứt dây té xuống, em theo đến cùng.
Dẫu mà đan rọ thả sông
Trôi lên trôi xuống, em không bỏ chàng.
-------------------------------------------------------------------------------------------