Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 8045 Join date : 01/01/2016 Đến từ : Thành Phố Cần Thơ-Việt Nam
| Tiêu đề: Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (269) Fri Sep 28, 2018 11:29 am | |
| Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (269)
Tình Đẹp Sắc Thu
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)
Trời đã giao mùa anh thấy KHÔNG Thu PHONG dào DẠT NHẠT môi hồng Nai giương mắt biếc trông ngơ NGÁC Lác ĐÁC lá vàng ngập bến sông
Óng ánh giọt sương đọng phủ MÀNH Long LANH mộng ƯỚC BƯỚC loanh quanh Hừng đông tia nắng treo triền NÚI Sông SUỐI lững lờ, dạ nhớ anh..
Hoài niệm Thu xưa dưới mái THỀM Anh EM góc PHỐ VỖ trong đêm Lỡ đường núp bóng chờ mưa TẠNH Hơi LẠNH hắt vào buốt giá thêm
Sơ ngộ mà sao cảm thấy RẰNG Sâu HẰN bảng LẢNG MẢNG sương giăng Chuỗi dài hò hẹn tình vương VẤN Thơ THẨN trải hồn theo ánh trăng
Hoa sữa khoe tinh toả ngát HƯƠNG Uyên ƯƠNG quyện CÁNH SÁNH chung đường Vòng tay ôm ấp, làn hơi ẤM Duyên THẮM sắt cầm quyến luyến vương
Sặc sỡ sắc thu trỗi phím ĐÀN Non NGÀN hồ HẢI XOẢI không gian Lâng lâng cảm xúc hoài xao XUYẾN Oanh YẾN chao cành đậm chứa chan
Dệt ái gieo ân kết áng THƠ Khung MƠ giai NGẪU DẪU đôi bờ Tấc lòng gửi trọn vào trang VỞ Cái THUỞ êm đềm, mây nhởn nhơ
NHỚ lắm yêu ơi! Những tháng NGÀY MÃI XÂY lầu CẤT NGẤT hương say TÌNH ươm trổ nhuỵ sai oằn TRÁI ANH HÁI tầm xuân tụ lại đầy.
uly 26, 2018 Tam Muội
Nhớ Mãi Tình Em
(Họa thơ liên vần - Tác Giả Tam Muội)
Lặng lẽ thời gian vẫn mãi trôi Xa xôi cách trở thuở qua rồi Ảnh hình, kỷ niệm thời năm cũ Ấp ủ con tim một khoảng đời!
Lắm lúc trở mình dậy nhớ nhung Mông lung thao thức nhức khôn cùng Nầy vai sát tựa bờ thanh vắng Đó lẳng lặng nghe tiếng của lòng
Êm ả nhẹ nhàng trải tịch dương Yêu đương say đắm nắm trên đường Tầng cao loáng thoáng hàng mây bạc Chất ngất tâm tư vạn sắc hường
Bên ấy thu về lác đác bay Lắc lay vương vấn thấm tim nầy Sáng em móc ống tiền dành mót Thả gót Cần Thơ để gặp “Ai”
Còn anh canh cánh vọng trời xa Lả tả mồ hôi mỗi độ tà Luyện võ trau giồi hay tạm đỡ Chơ vơ nỗi nhớ ánh trăng ngà
Tiếng hẹn câu thề đặt giữa tim Tơ duyên buộc chặt cất nơi thuyền Nào hay hôm ấy cuồng phong vũ Cột đổ lật nghiêng khiến mộng chìm…
Giờ đây tan nát phủ rong rêu Nặng trĩu sầu thương gượng bóng chiều Thỉnh thoảng quay về trong trí não Gợn đau loáng thoảng dưới đìu hiu
NHỚ hoài duyên dáng đọng bờ môi MÃI mỗi lần qua nhả nụ cười TÌNH ái ngọt ngào muôn lóng lánh EM dành duy nhất tặng anh thôi!
2/8/2018 Nguyễn Thành Sáng | |
|