HỎI THĂM BẠN BỊ NGÃ XE
Tôi nghe chưa biết thể mần răng
Gặp lúc nhẩn nha hỏi bác rằng
Có phải tai nàn rùng dữ dội
Đến mà răng lợi lạc tung tăng.
min khờ gãy sụm hư bao thứ,
Thân khọm đau dần hết mấy giăng.
Quá vận hưng thì thương mến lạ,
Đêm thu ngỏ cửa đón giăng vàng.
(chép lại thơ PhanSiPhu gửi tôi 12/1999).
......
Chẳng là thế này, ngày ấy cách đây cũng hơn 10 năm rồi. Tôi cố gắng giành giụm mua được con xe Minsk - cũ nhưng vẫn chạy tốt.
Một này cuối đông tôi hí hửng chạy xe từ Hải phòng về quê. gần về nhà thì gặp đoạn đường là con đê trơn, lúc ấy xe đang ngon trớn, bất ngờ tôi bị ngã xe một nơi người một ngả, không hay biết gì.
tỉnh dây thì thấy mình đang nằm trạm xá xã mình.
Tai nạn đến với tôi: Răng cửa văng đâu mấy cái, mặt mũi trầy trụa méo mó, xe min-khờ gãy khung, méo bánh...
Mấy tháng sau có bạn vào Sài gòn kể cho PhanSiPhu.
Rồi một ngày tôi nhận được thư hắn thăm hỏi tôi bằng bài thơ trên.
Bạn bè thâm thế, tệ đến thế là cùng!
Tức quá tôi đếch thèm họa thơ hắn, mà thơ hắn họa cũng khó nữa.
Tôi viết bài này mong có ai đọc được họa trả thù giùm tôi.
cám ơn.
------