HỒN THƠ VIỆT
Đăng nhập để khỏi phải bị quảng cáo quấy rầy!
HỒN THƠ VIỆT
Đăng nhập để khỏi phải bị quảng cáo quấy rầy!
HỒN THƠ VIỆT
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

HỒN THƠ VIỆT

DIỄN ĐÀN NHỮNG NGƯỜI YÊU THƠ VIỆT NAM, YÊU TÂM HỒN THƠ ĐẬM ĐÀ BẢN SẮC VIỆT
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Similar topics
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» HƠN 3.000 BÀI THƠ TÌNH PHẠM BÁ CHIỂU
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeToday at 8:53 am by phambachieu

» Thơ Nguyên Hữu
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeYesterday at 8:15 pm by Nguyên Hữu

» THƠ HÀ MINH GIANG
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeWed Mar 27, 2024 8:51 pm by haminhgiang

» THƠ THANH HUONG
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeFri Mar 22, 2024 12:23 am by thanhhuong

» Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeMon Mar 18, 2024 1:05 pm by Nguyễn Thành Sáng

» thotranbichhat
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeTue Mar 12, 2024 4:08 pm by tranbichhat

» BA BÀI THƠ MÙA THU CỦA NGUYỄN KHUYẾN
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeWed Mar 06, 2024 10:16 am by duynd779

» Không đề
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeSun Feb 25, 2024 7:15 pm by KhoaTa

» Không đề
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeThu Feb 22, 2024 9:53 am by KhoaTa

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
Top posters
Nguyễn Thành Sáng
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
buixuanphuong09
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
haminhgiang
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
Nguyên Hữu
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
Lê Hải Châu
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
phambachieu
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
thanhhuong
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
thanhtracnguyenvan
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
thamthyphuong
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
lehong
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_leftNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_centerNHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Poll_right 
March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar
Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 190 người, vào ngày Tue May 10, 2016 8:24 pm
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of HỒN THƠ VIỆT NAM on your social bookmarking website

Bookmark and share the address of HỒN THƠ VIỆT on your social bookmarking website
Most Viewed Topics
BA BÀI THƠ MÙA THU CỦA NGUYỄN KHUYẾN
Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
MÙA THU CÂU CÁ
ĐIỂN TÍCH - HOA ĐÀO NĂM NGOÁI CÒN CƯỜI GIÓ ĐÔNG
THƠ ĐÙA Ả BÁN CHIẾU: GIAI THOẠI NGUYỄN TRÃI - NGUYỄN THỊ LỘ
Thơ Nguyên Hữu
THƠ HÀ MINH GIANG
TRANG THƠ LÊ HẢI CHÂU
Cứ mỗi độ thu sang - nhớ lại bài thơ chủ điểm mùa thu sách tập đọc lớp 1
HOA GIEO TỨ TUYỆT
Statistics
Diễn Đàn hiện có 610 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: laolaoconuong

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 22163 in 6007 subjects
trang thơ hay
http://lucbat.com/
Diễn Đàn

 

 NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu

Go down 
Tác giảThông điệp
giabaokieu

giabaokieu


Tổng số bài gửi : 26
Join date : 10/08/2010
Đến từ : TP.HCM

NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Empty
Bài gửiTiêu đề: NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu   NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu Icon_minitimeMon Oct 31, 2011 5:32 pm

Nhật ký Trần Dần : Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu
Tác giả: Trần Dần

Tôi muốn nói tới cách nhìn của nhà thơ Tố Hữu (trong tập Việt Bắc) đối với cuộc đời, đối với sự thực.

Ðiểm thứ nhất: thơ Tố Hữu không có cách nhìn mới nào rõ rệt.

Cách nhìn của Tố Hữu không có gì là đặc sắc cả. Người ta hay nói tới cá tính của một nhà thơ. Ðó là một điều rất hệ trọng. Vì rằng cá tính của nhà thơ rõ rệt hay mờ nhạt, đặc sắc hay tầm thường là nó chứng tỏ nhà thơ đó sống và viết có ý thức sâu sắc hay nông cạn về vị trí của mình, của nghề nghiệp mình trong mối liên quan chung xã hội. Nói cách khác, cá tính biểu hiện trình độ thức nhận của thi sĩ đối với cuộc sống. Người ta có thể nhận ra câu thơ này câu thơ khác là của Huy Cận, là giọng Hoàng Cầm hoặc giọng Xuân Diệu… Vẫn biết rằng còn phải xem cá tính ấy thế nào, nhưng ít nhất nhà thơ phải tới mức có cá tính. Ðằng này, người ta khó có thể nhận ra câu thơ nào gọi được là giọng Tố Hữu. Cá tính nhà thơ mờ nhạt quá. Tố Hữu có một số câu người đọc nhớ, những câu thơ hay ấy có thể ký Nguyễn Du, Tản Ðà, hay một loại ca dao nào đó. Ðây không phải là chuyện “dựa vào vốn cổ” – mà là một lối dựa kém phát triển, chưa tới mức dựa mà thoát ly khỏi nó, sáng tạo thành một cái mới hẳn hoi (như bài Voi ơi voi ơi thật là một kiểu bắt chước nhạt nhẽo). Những câu hay nhất của Tố Hữu mang cái không khí thơ xa. Tố Hữu nhìn cuộc sống mới, con mắt chưa xuyên qua được cái màng cổ cũ. Lê Ðạt nhận xét cô đúc rằng Tố Hữu nói tới những chuyện mới mà không hiện tại là như vậy. Tôi đồng ý với Lê Ðạt: Tố Hữu hay đẩy lùi hình ảnh mới vào quá khứ. “Trung ương, chính phủ luận bàn việc công …”, cái khí phách hội họp của trung ương, chính phủ không giống thế. Ðiều này làm ta suy nghĩ nhiều về phát triển vốn cũ. Nếu không tả được đúng dân tộc ta hôm nay, – nó vừa rất mới lại vừa rất kế thừa cái cũ -, thì không thể nói dân tộc tính được.

Còn nói chung, thơ Tố Hữu rất nhiều cái lười biếng. Ý, lời tầm thường. Tầm thường chứ không phải giản dị phong phú. Như là lời thì rất nhiều cái kiểu: “lòng ta xao xuyến, rung rinh“, – “chúng bay chỉ một đường ra, một là tiêu diệt, hai là tù binh“, – hoặc “đời vẫn ca vang núi đèo“, hoặc “cụ Hồ sáng soi“. Không phải là thiên lệch trích ra một số câu như vậy, hãy thử đọc lại tập Việt Bắc, ta thấy nhan nhản những lối lười, nhạt, cả lảm nhảm nữa. Cũng như lời, ý thơ Tố Hữu không đặc sắc. Tố Hữu nhìn vấn đề gì, chỉ thấy những công thức bề mặt của vấn đề ấy. Phá đường thì: Nhà neo việc bận vẫn đi – làm thì thi đua -, thi đua kết quả thì rồi mai địch chết. Ta đi tới: đủ cả Bắc Nam, Việt, Miên, Lào, Itsala, Itsarắc … xem ra thì có vẻ đúng chính trị. Nhưng xét sâu xem? Tinh thần phá đường nó yếu quá (mặc dầu giai đoạn phòng ngự …). Ta đi tới nó tản mát quá. Thơ Tố Hữu hay nói dàn ra cho đủ ý. Người chính trị giỏi không phải là người chạy quanh cho đủ mọi vấn đề, mà là người biết xoáy mạnh vào điểm chính để giải quyết. Thơ hiện thực cũng đòi hỏi nhà thơ – như nhà chính trị – giải quyết cái chủ chốt của vấn đề cho tâm hồn người đọc. Chứ không đòi hỏi làm như một anh cán bộ tuyên truyền xoàng xĩnh, nói dàn mỏng vấn đề ra, la liệt đủ các mặt như bày hàng xén. Tố Hữu chú trọng quá nhiều cho đúng cái chính trị bề mặt, cố nói cho đủ, mà thường thường cái chính trị bề sâu không đúng: – hơi thơ Tố Hữu yếu quá, khí thơ Tố Hữu thiếu cái tấn công mạnh mẽ của nhà chính tṛ biết dồn tâm sức, dốc khả năng vào điểm chính… Không phải như một số bạn bảo vì đây là loại ” thơ trữ tình ” nên nó mềm, nó nhẹ như vậy. Không! Con người mới rất khoẻ trong mọi vấn đề lớn, nhỏ, chung, riêng. Cả trong những chuyện đời tư thầm kín, chuyện vui, chuyện buồn. Cả khi ” trữ tình “, con người mới vẫn có cái khí phách mạnh mẽ của nó (xem ca dao hay Mai-a-kốp-xki tả ái tình chẳng hạn…) Ðiểm này làm ta suy nghĩ rất nhiều về thế nào là đúng chính trị. Nếu khí phách thơ thiếu cái tấn công, cái tích cực mãnh liệt thì không thể nói đúng cái chính trị được.Về điểm này, tôi đồng ý với Hoàng Cầm: kiểu chính trị như của Tố Hữu không phải là chính trị thực. (Phải nắm cái tinh thần phê bình của Hoàng Cầm, không nên như bạn Ðông Hoài căn cứ vào cái chữ mà bẻ quẹo đi).

Tố Hữu nhìn sự vật nó chính trị công thức quá, lười tìm tòi quá. Chỗ nào hay thì lại là lắp lại Nguyễn Du, Tản Ðà, ca dao… Tố Hữu chưa đem tới một cách nhìn mới mẻ gì. Cách nhìn còn tầm thường. Ðó là cái đau khổ của những người làm thơ: hát lên bằng một giọng hát tầm thường.

Thơ hiện thực đòi hỏi người thi sĩ phải khổ công nghiên cứu tìm tòi trong cuộc sống. Gạt bỏ những công thức bề mặt, đi vào thực chất sự việc. Cũng như nhà chính trị, nhà thơ của công nông phải theo dõi từng hơi thở, từng cái giở mình của quần chúng, của thời đại, của dân tộc. Càng phải chú ý tới những cái đang sinh thành, hôm nay là gió nhẹ, ngày mai là bão táp. Phải tìm ra được những quy luật mới của khách quan. Không phải đòi hỏi thế là vì thích mới, ham chuộng lạ. Mà chính là vì cuộc sống luôn luôn đổi mới. Người thi sĩ – cũng như người chính trị – đứng dừng lại thỏa thuê với những cách nhìn đã tầm thường, đã công thức – là người sẽ bị cuộc sống vượt qua đầu, vứt bỏ lại. Pê-tô-fi bảo ” hãy im đi ” – và gọi tên là bọn ” ca sĩ lạc hậu ” những thi sĩ nào không đem tới một cách nhìn mới, – nói đúng hơn không khám phá được những cái mới sẵn có trong thực tế. Phải nói ngay rằng thơ ca quần chúng tuy nói chung còn lõm bõm bản năng tự nhiên, nhưng có những viên ngọc thật sáng tạo. Sự làm việc sáng tạo của họ làm cho cách nhìn và thơ ca của họ nhiều sáng tạo. Họ không biết lý luận hiện thực, nhưng chính chủ nghĩa hiện thực ở quần chúng , – cũng như xã hôi tương lai. Ðừng nên lo là họ sẽ rụt rè không dám làm thơ nữa. Bão to cũng không thể làm đổ trời, cuộc nghiên cứu này chỉ có khuyến khích chứ không ngăn nổi triệu triệu người tiếp tục làm thơ đâu. Có thể chỉ một số nhỏ đã hay sắp vào chuyên môn có thể rụt rè, sợ lý tưởng thơ cao quá. Tôi thường thấy con người ta kém cỏi, rụt rè chính là vì lý tưởng nó thấp. Hay không có lý tưởng. Chứ không phải vì lý tưởng nó cao. Thơ hiện thực là của quần chúng, do quần chúng, vì quần chúng. Nó cao thực, người thi sĩ phải mất máu trên một vần thơ như một chiến sĩ mất máu trên một lô cốt địch. Nhưng nó cũng dễ thôi, quần chúng vẫn làm, đã đạt được một số câu. Ai muốn dễ thì phải cố chịu khó làm như quần chúng: sống chết nhọc nhằn, mồ hôi máu đỏ. Những vần thơ hay nhất, mới nhất, là những vần thơ lăn lộn trong cái thực tế mưa bão ấy. Cá tính thơ Tố Hữu còn mờ. Sự thiếu sót thực tế làm cho Tố Hữu chưa thoát khỏi cái nhìn tầm thường và ảnh hưởng thơ xưa.

Ðiểm thứ hai là cách nhìn của Tố Hữu thật nhỏ bé quá. Nhìn vấn đề gì, vấn đề ấy thu hẹp lại. Yêu ai người ấy nhỏ đi.

Nhìn chiến sĩ: nhìn vào bề sâu lớn lao khí phách của chiến sĩ thì ít. Mà lại nặng nề về những tiếng kêu trừu tượng (anh Vệ quốc quân ơi, sao mà yêu anh thế?),- những hình dung từ rồn rập (người bạn đường anh dũng,- anh chiến sĩ hiền lành),- những cái nét hình thức (bóng anh nắng chiều v.v.) … Hình ảnh chiến sĩ thu nhỏ lại.
Nhìn Hà Nội: yếu đuối, đợi chờ
Nhìn bà mẹ bộ đội: thương xót, chán nản
Nhìn Việt Bắc: xa vắng heo hút. Người ở lại, người về xuôi đều nhỏ lại trong một khung cảnh hắt hiu.
Nhìn Triều Tiên: yếu ớt, ỷ lại. Không phải cái chính là vì Tố Hữu dùng hình ảnh em bé. Cái chính do cách nhìn em bé đó thế nào?.
Nhìn lãnh tụ: chỗ thì hình thức gượng gạo “chòm râu mát rượi hòa bình“, chỗ thì tả thành một đạo sĩ tầm thường nhàn tản “ung dung yên ngựa bên đường suối reo” (có thể tả lãnh tụ đi chơi, nhưng phải tả khác …). Nói chung thì nặng “công thức cha già”. Không thấy lãnh tụ vừa là cha, vừa là con đẻ của quần chúng. Chỗ thì tả lãnh tụ mênh mông, – thi sĩ và quần chúng bé nhỏ đi dưới cây chì đỏ của lãnh tụ. Lãnh tụ như núi, quần chúng li ti như kiến con. Hình ảnh không cân xứng, định làm to – vô tình hóa ra làm nhỏ bé lãnh tụ đi, làm sai lệch sự liên quan giữa lãnh tụ và quần chúng. Không phải là phủ nhận một vài nét khá sáng tạo của Tố Hữu, như tả lãnh tụ “trẻ mãi không già“, nêu lên được nét Hồ chủ tịch là người thanh niên số một. Nhưng nói chung bản chất người lãnh tụ kiểu mới: vừa phi thường vừa tầm thường, vừa độ lượng vừa nguyên tắc, vừa hành động vừa trí tuệ, vừa giản dị vừa phong phú, vừa đạo đức vừa không công thức gò bó, … bản chất ấy bị thu nhỏ lại trong kính thơ Tố Hữu. Chính vì lòng yêu lãnh tụ, gắn liền với lòng yêu giai cấp, yêu dân tộc thúc dục ta nên mạnh dạn làm thơ về lãnh tụ, nhưng không thể khuyến khích ta thỏa thê ở mức ấy.

Nói thêm, Tố Hữu nhìn sự hy sinh của quần chúng thế nào? Như trong bài “Phá đường“, cứ tạm cho chị nữ dân công đó là một quần chúng tốt, Tố Hữu tả chị ấy nhà neo, con bế con bồng, ngô sắn bề bộn. Vậy mà: “em cũng theo chồng đi phá đường quan“. Sự hy sinh như thế mà buông nhẹ tênh trong một câu như vậy !

Người ta hay nói tới lòng yêu nước của thơ Tố Hữu. Người ta bảo đối vớI Tố Hữu, tổ quốc cụ thể ra là những bà mẹ, những người chiến sĩ, những công việc kháng chiến (phá đường, về Hà Nội, xa Việt Bắc, v.v…) Tôi cũng đồng ý vậy. Nhưng mà đối với những điểm cụ thể ấy, con mắt Tố Hữu đã thu bé nó cả lại. Không phải là đem cộng máy móc lại, nhưng vì những yếu tố tạo nên nó đã nhỏ yếu cả, hóa ra tình yêu nước của nó cũng bé bỏng đi. Lê Ðạt cũng đã nhận xét, cái căm thù rất yếu trong thơ Tố Hữu làm cho tình yêu nó mỏng mảnh. Yêu nước, căm thù, chúng ta đều muốn những vần thơ không nên “tí ti yêu nước, tí ti căm thù”. Chúng ta muốn như Maia-kốp-xki nói:
Ðồ sộ yêu thưong
Ðồ sộ căm thù ….

Muốn thế, – vì đó là thực tế của dân ta, thời đại ta, thực tế cuộc chiến đấu võ trang hôm qua là hòa bình hôm nay. Mỗi nhà thơ một cách nhìn, một cách nói khác nhau, nhưng đều có cái căm thù, thương yêu đồ sộ ấy.

Có người bảo không thể đòi hỏi trong một tập thơ nhỏ mà tả chiến sĩ, người mẹ, phá đường, Việt Bắc, Hà Nội v.v… đều là hay cả. Không, không !… Người thi sĩ có một cách nhìn lớn thì không cần một tập thơ đâu. Mà bất cứ một bài, một câu, một ý, nói cái gì nó cũng thành lớn, vạch một nét nào cũng là nét lớn cả. Chuyện lớn bé không phải chuyện dài ngắn,- cũng không phải là chuyện đề tài. Mà là chuyện cách nhìn cỡ trình độ nhận thức sự vật.

Ðiểm thứ ba là cách nhìn Tố Hữu hay bao phủ lên vấn đề một cái buồn yếu đuối. Ðiểm này Hoàng Yến, Hoàng Cầm và nhiều bạn đã phân tích nhiều. Những người bênh vực thơ Việt Bắc nhất trước kia không nhận, bây giờ cũng đã nhận rằng cái buồn trong thơ Tố Hữu là một sự thực khách quan, không phải do bịa đặt của người phê bình. Mà đây không phải cái buồn xốc người ta lên hành động, không phải cái buồn tới căm thù của những hy sinh mất mát, đổ vỡ trong chiến tranh. Mà lại là một thứ buồn nó ” ru “, yếu đuối và nhẹ . Ðiều đó bây giờ đã được công nhận nhiều rồi. Cuộc nghiên cứu thơ Tố Hữu hôm nay đã tiến được một bước ấy. Nhưng mà vấn đề căn bản vẫn chưa chuyển nhích: chất tiểu tư sản là chính của thơ Việt Bắc hay chỉ là cái rơi rớt phụ?

Tôi đồng ý với Hoàng Cầm, Lê Ðạt và nhiều bạn khác rằng: căn bản thơ Tố Hữu là kiểu thơ tiểu tư sản đi theo cách mạng. Cách nhìn tầm thường, nhỏ bé, buồn yếu đuối, lại còn rơi rớt cách nhìn thơ xưa. Một cái kính thơ như vậy, thu hẹp cuộc sống lại như một hòn non bộ xinh xắn, chưa phải là cái kính thơ vĩ đại của công nông. Tôi nói tiểu tư sản cách mạng, tức là nói cái ưu cũng ở đấy, cái khuyết cũng ở đấy. Tiểu tư sản rất nhiều, mỗi người còn ít nhiều chút tiểu tư sản, nên thơ Tố Hữu cũng có thể ngâm ngợi được. Nó có ích trong phạm vi ấy. Nhưng nếu nói nó đã là công nông, là dân tộc, là thời đại, là hiện thực thì quả là sai sự thực. Dân ta, công nông ta, thời đại ta không phải là tầm thường nhỏ bé, yếu đuối như thế. Nếu không nhận rõ điều đó, thì thật là tai hại cho tác giả, cho quần chúng, cho thơ hiện thực.

Rất rõ rệt là Tố Hữu có những thiện ý, có cố gắng. Cố phục vụ chính trị. Cố theo sát đề tài trước mắt. Cố quần chúng. Cố dân tộc. Cố điêu luyện thơ nữa. Nhưng chưa đủ mức thoát khỏi cách nhìn tầm thường, nhỏ bé, buồn, yếu ớt,- cho nên cái đạt được của Tố Hữu đi vào đường thơ hiện thực mới chỉ là hình thức. Không lấy làm làm lạ rằng thơ Tố Hữu có nhiều mâu thuẫn chưa thống nhất. Có vẻ chính trị mà chính chỉ là chính trị công thức. Có vẻ dân tộc, quần chúng mà thực chưa phải. Có vẻ phục vụ trước mắt mà thực lại không hiện tại. Có vẻ điêu luyện thơ mà thực còn rất nhiều cái dễ dàng, lười biếng.

Phê bình thế có phải là do tính khe khắt không? Có phải vì vị trí của Tố Hữu, vì Tố Hữu là một cây bút khá lâu năm nên ta cứ khắt khe không? Một nghìn lần không phải.

Người ta hay nói tới quần chúng, thời đại. Tôi rất đồng ý quần chúng, thời đại là người giám sát tối cao quyết định nghệ thuật. Thơ hiện thực là của quần chúng. Chính cuộc nghiên cứu thơ này tức là thời đại đang xét thơ Việt Bắc, mới là một lần đầu. Thời đại ta chưa có kết luận gì. Nhưng phải thấy rằng thời đại chúng ta vô cùng vô tư, khách quan, trọng sự thực. Và cũng rất vô cùng nâng đỡ nghệ sĩ. Không phải chỉ nâng đỡ ngòi bút mới, mà càng phải nâng đỡ ngòi bút cũ (tuy nhiên cách nâng đỡ khác nhau, vì khó khăn, điều kiện hai đằng khác nhau). Chúng ta nâng cao lá cờ thơ hiện thực, nên phải nhìn cho đúng thơ Tố Hữu đã cố gắng đi được tới mức nào,- con đường tiếp tục còn gian nan gấp mấy? Vậy ra chưa có thi sĩ nào hiện thực, chân chính của công nông ư? Tôi thấy quả như vậy. Không có gì mà sốt ruột, chuyện nghệ thuật phải tính hàng chục, hàng trăm năm. Chúng ta mới là lúc bình minh, ánh sáng còn non nhạt. Nhưng mà ta đã có hàng vạn vạn câu thơ còn tản mát do bàn tay quần chúng tạo nên, rất xứng gọi là công nông. Chỉ có cái, những người chuyên môn có chịu vất vả sống chết đấu tranh như quần chúng không? Nếu như vậy, ta sẽ đẩy được mặt trời lên đỉnh sáng. Ðối với Tố Hữu cũng như mọi nhà thơ, chúng ta chân thành đề nghị: lăn xả vào thực tế, mở rộng cách nhìn, sáng tác mạnh bạo tự do. Tổ quốc khó khăn hôm nay đang gọi tên chúng ta với những vần thơ vất vả, tìm tòi, mới mẻ hơn.

5-1955
(Trích: “Trần Dần- Ghi 1954-1960“, td mémoire, 2001)
---
Về Đầu Trang Go down
http://lucbat.com
 
NHẬT KÝ TRẦN DẦN - Cách nhìn sự vật của nhà thơ Tố Hữu
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» CÁCH XA
» Nhìn Bé Nhớ
» Tập thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
HỒN THƠ VIỆT :: TRANG VĂN HÓA XÃ HÔI :: THỂ LOẠI VĂN HỌC KHÁC :: VĂN XUÔI - TRUYỆN NGẮN - TRUYỆN DÀI-
Chuyển đến